Tác giả: Kirsten Holmberg
Đọc: Thi Thiên 65:8-13
Các thung lũng bao phủ bằng ngũ cốc; Khắp nơi đều ca hát reo mừng. — Thi Thiên 65:13
Tôi thường trìu mến đùa vui với mẹ chồng về “năng lực” giao tiếp cùng cún cưng của bà. Bà đón nhận tiếng gâu gâu của chúng bằng tình yêu thương đầy thấu hiểu. Có lẽ bây giờ bà và những người yêu chó ở khắp mọi nơi đều hiểu được tiếng cười của “bạn” cún cưng. Các nhà khoa học đã phát hiện ra rằng nhiều loài động vật, bao gồm chó, bò, cáo, hải cẩu và vẹt đuôi dài, đều có “tín hiệu âm thanh” – còn được gọi là tiếng cười. Việc xác định những âm thanh này giúp chủ nhận ra hành vi đùa giỡn của động vật, mặc dù trông có vẻ như chúng đang “đánh nhau.”
Động vật cũng có cách bày tỏ tiếng cười và niềm vui, điều này gợi cho chúng ta một liên tưởng thú vị: liệu các tạo vật khác sẽ ca ngợi Chúa theo cách riêng của chúng như thế nào? Khi vua Đa-vít ngắm nhìn quang cảnh xung quanh, ông cảm thấy như “núi đồi đều sung sướng reo vui”, các đồng cỏ và thung lũng “ca hát reo mừng” (Thi. 65:12-13). Đa-vít nhận ra rằng Chúa đã chăm sóc và làm cho đất đai trù phú, ban cho vạn vật vẻ đẹp và nguồn dinh dưỡng để sinh sôi.
Mặc dù môi trường vật chất xung quanh của chúng ta không “ca hát” theo nghĩa đen, nhưng vạn vật hằng làm chứng cho công việc tốt lành mà Chúa đang làm trên công trình sáng tạo của Ngài, và mời gọi chúng ta ngợi khen Ngài bằng giọng ca tiếng hát của mình. Mong rằng chúng ta – là một phần của “trái đất” – “thấy phép mầu của Chúa đều sợ hãi” và đáp lại Ngài bằng cách “cất tiếng vui mừng” (c.8). Hãy tin rằng Chúa luôn lắng nghe và thấu hiểu mọi tạo vật của Ngài.
Thiên nhiên xung quanh khích lệ bạn ca ngợi Chúa như thế nào? Bạn còn nhìn thấy công trình sáng tạo của Ngài ở nơi nào khác?
Chúa ơi, cảm ơn Ngài vì Ngài vẫn đang tiếp tục hành động trong công trình sáng tạo của Ngài.