(Thơ Thanh Hữu)
Nhưng anh em là dòng giống được tuyển chọn, là chức tế lễ hoàng gia, là dân tộc thánh, là dân thuộc riêng về Đức Chúa Trời, để anh em rao truyền công đức vĩ đại của Đấng đã gọi anh em ra khỏi nơi tối tăm, đưa vào vùng ánh sáng diệu kỳ của Ngài. (1 Phi-e-rơ 2:9)
Có những lúc ta thấy mình nhỏ bé,
Giữa trần gian đông đúc tám tỉ người.
Ta thấy mình như lạc lõng chơi vơi,
Đang ngụp lặn giữa mênh mông trời nước.
Mình là ai, giữa dòng đời xuôi ngược,
Mục đích gì, hiện hữu trên trần gian.
Như hơi sương, như hoa cỏ chóng tàn
Thân bụi đất, trở về nơi đất bụi?
Dù bé nhỏ, có thân hình– vượt trội,
Do Chúa Trời điêu khắc thật tuyệt luân. (1)
Có hồn linh, hơi thở Chúa chân thần,
Có mục đích quản cai phần thế giới. (2)
Vì tổ phụ đi vào đường tội lỗi,
Ta kế thừa đoán phạt của tổ tiên.
Trong tình yêu, cứu rỗi Chúa nhân hiền,
Đem ta lại làm công dân thiên quốc. (3)
Nay ta là một dòng giống tuyển chọn, (4)
Bởi con Ngài, qua dòng huyết Giê-xu.
Để trở thành chức tế lễ khiêm nhu,
Trong vương quốc, trong hoàng gia thánh thiện.
Ta sống trong trần gian đầy biến chuyển,
Nhận uy quyền, như đại sứ trời cao. (5)
Với trách vụ đem Cứu rỗi truyền rao,
Cho nhân thế tránh khỏi cơn đoán phạt.
Giữa thế giới đầy gian tham tội ác,
Nhận Linh quyền để chống trả quỷ ma. (6)
Đem chữa lành, đem an ủi bình hòa,
Đem phấn khích trong tin yêu đắc thắng.
Ta mong là Cơ Đốc nhân thầm lặng,
Mang trong hồn một hy vọng, ước ao.
Sẽ đến ngày nghe tiếng Chúa ban trao,
Nầy con nhỏ, cuộc đời con… được lắm! (7)
Thanh Hữu
Tháng 4 năm 2024
Sáng-thế Ký 2:7
Sáng-thế Ký 1:26
Giê-rê-mi 30:22
1 Phi-e-rơ 2:9
2 Cô-rinh-tô 5:20
Gia-cơ 4:7
Ma-thi-ơ 25:21