Đọc: II Cô-rinh-tô 2:17-3:6
Chính anh em là thư giới thiệu của chúng tôi, được viết trong lòng chúng tôi, được mọi người biết và đọc. — II Cô-rinh-tô 3:2
Là giáo sư, tôi thường được các sinh viên nhờ viết thư giới thiệu cho các vị trí lãnh đạo, chương trình du học, cao học và thậm chí để xin việc. Với mỗi lá thư, tôi có cơ hội khen ngợi tính cách và phẩm chất của các sinh viên.
Ngày xưa, khi các Cơ Đốc nhân đi từ nơi này đến nơi khác, họ thường mang theo những lá thư tương tự như “thư giới thiệu” từ hội thánh của họ. Những lá thư đó để đảm bảo họ sẽ được tiếp đón nồng hậu.
Sứ đồ Phao-lô không cần thư giới thiệu khi ông nói với hội thánh Cô-rinh-tô, bởi vì họ biết rõ ông. Trong bức thư thứ hai gởi cho hội thánh này, Phao-lô viết rằng ông giảng tin lành bằng sự chân thành chứ không vì lợi ích cá nhân (II Cô. 2:17). Nhưng sau đó ông tự hỏi liệu những người đọc thư có nghĩ rằng ông đang cố viết một bức thư giới thiệu để biện hộ cho động cơ giảng đạo của mình.
Phao-lô nói rằng ông không cần những bức thư như vậy, vì các tín hữu tại hội thánh Cô-rinh-tô chính là thư giới thiệu của ông. Sự hành động rõ ràng của Đấng Christ trong cuộc đời họ chính là thư giới thiệu “không phải viết bằng mực mà bằng Thánh Linh của Đức Chúa Trời hằng sống” (3:3). Cuộc đời họ làm chứng cho Phúc Âm thật mà Phao-lô đã rao giảng – cuộc đời họ là những bức thư giới thiệu được “mọi người biết và đọc” (3:2). Khi chúng ta theo Chúa Jêsus, điều này cũng đúng đối với chúng ta – cuộc đời chúng ta kể câu chuyện về sự tốt lành của Phúc Âm.
Khi mọi người đọc “bức thư” cuộc đời bạn, họ sẽ thấy gì về Chúa Jêsus? Ai là người thầy đã để lại dấu ấn trên bạn?
Lạy Chúa Jêsus, con ao ước người khác nhìn thấy Ngài trong cuộc đời con. Nguyện con bị hạ xuống và Ngài được tôn cao.
Amy Peterson