KHI TÔI YẾU ĐUỐI, LÀ LÚC TÔI MẠNH MẼ(Thơ Thanh Hữu)

Vậy, tôi sẽ rất vui lòng khoe mình về sự yếu đuối tôi, hầu cho sức mạnh của Đấng Christ ở trong tôi. Cho nên tôi vì Đấng Christ mà đành chịu trong sự yếu đuối, nhuốc nha, túng ngặt, bắt bớ, khốn khó; vì khi tôi yếu đuối, ấy là lúc tôi mạnh mẽ.” (2 Cô-rinh-tô 12:8-10)

Continue reading “KHI TÔI YẾU ĐUỐI, LÀ LÚC TÔI MẠNH MẼ(Thơ Thanh Hữu)”

Tiếc Hay…Không Tiếc

(Thơ Thanh Hữu)

“Con đoái tiếc một dây dưa mà con chưa hề khó nhọc vì nó, con không làm cho nó mọc,
một đêm thấy nó sanh ra và một đêm thấy nó chết. Còn ta, há không đoái tiếc thành lớn Ni-ni-ve, trong đó có hơn mười hai vạn người không biết phân biệt tay hữu và tay tả, lại với một số thú vật rất nhiều hay sao?” (Giô-na 4:10-11)

Continue reading “Tiếc Hay…Không Tiếc”