ĐIỀM BÁO THỜI ĐẠI CUỐI CÙNG (Thơ: Thanh Hữu)

Sự cuối cùng của muôn vật đã gần; vậy hãy khôn ngoan tỉnh thức mà cầu nguyện (1 Phi-e-rơ 4:7) 

Tin thế giới, mỗi ngày ta biết đến, 

Qua TV, mạng trực tuyến toàn cầu. 

Bao nan đề, bao khủng hoảng năm châu, 

Như điềm báo, ngày tái lâm của Chúa. 

Những bão lụt, ở khắp nơi giăng bủa, 

Continue reading “ĐIỀM BÁO THỜI ĐẠI CUỐI CÙNG (Thơ: Thanh Hữu)”

Biết Chưa Hết (thơ Thanh Hữu)

Ngày nay chúng ta xem như trong một cái gương, cách mập mờ: đến bấy giờ chúng ta sẽ thấy hai mặt đối nhau; 

ngày nay tôi biết chưa hết: đến bấy giờ tôi sẽ biết như Chúa đã biết tôi vậy. (1 Cô-rinh-tô 13:12) 

Có những lúc em buồn lòng hỏi Chúa, 

Sao người ngay, đối diện lắm nan đề. 

Cây kẻ ác lại tươi tốt sum suê, 

Continue reading “Biết Chưa Hết (thơ Thanh Hữu)”

Vương Quốc Chúa (Thơ: Thanh Hữu, Rev)

Vương quốc Chúa là vương quốc đời đời, Quyền cai trị của Chúa tồn tại từ thế hệ nầy qua thế hệ kia. (Thi-thiên 145:13)

Có hai vương quốc cho người,
Nước trên trần thế, nước trời vinh quang.
Nước trần ngắn ngủi thời gian,
Nước trời vĩnh cửu bình an đời đời.

Continue reading “Vương Quốc Chúa (Thơ: Thanh Hữu, Rev)”