Lời Chúc Tốt Nhất

Anna có một người bạn thất nghiệp. Cô muốn gửi một tấm thiệp để an ủi bạn song đứng ở tiệm bán thiệp một hồi lầu, Anna vẫn không biết nên chọn tấm nào. Trên các tấm thiệp đều có in các kiểu lời chúc phúc nhưng không câu nào phù hợp.

Lúc đó, có một bé gái vào cửa hàng, hào hứng đi qua đi lại quanh giá hàng, miệng lẩm nhẩm: “Tấm thiệp này phù hợp nhất với Jack… tiếp đến là chọn một tấm cho bà.”

Mải mê chọn, đến lúc ngẩng đầu lên, cô bé thấy Anna đang nhìn mình liền nhoẻn miệng cười, nói: “Cháu thích nhất là mua thiệp chúc mừng.”

Continue reading “Lời Chúc Tốt Nhất”

QUA CẦU

Có một khe núi nọ địa thế rất hiểm trở, nối 2 bên vách núi đó là một cây cầu tạm bợ được ghép lại từ vài thanh sắt.Hôm đó, có một đoàn bốn người đến bên cầu, một người mù, một người điếc và hai người bình thường. Họ lần lượt nối tiếp nhau đi qua cầu.Kết quả là, người mù, người điếc và một người bình thường qua được cầu, bình an vô sự, còn một người rơi xuống vực sâu, mất mạng.Nhược điểm của người mất mạng đó là tai quá thính và mắt quá tinh.Người bị mù, vì mắt không nhìn thấy gì nên không biết núi cao vực hiểm, cây cầu lại cheo leo, nhờ đó mà bình tĩnh bám chặt vào tay vịn, thận trọng lần từng bước qua cầu.Người bị điếc, vì tai không nghe thấy gì nên chẳng hề biết dưới chân mình có tiếng gào thét gầm rú, vì thế mà nỗi sợ hãi được giảm thiểu khá nhiều.Còn người bình thường bình an vô sự qua cầu nói rằng: “Tôi đi qua cầu của tôi, núi hiểm nào có liên quan gì đến tôi, nước chảy như gào thét dưới chân cũng nào có liên quan gì đến tôi, tôi chỉ quan tâm chú ý đến việc làm sao bước cho thật chắc chắn là đủ rồi.”* Tích cực đối diện với môi trường xung quanh, mang trong mình một trái tim bình thản, tích cực hướng về điều tốt đẹp, chúng ta có thể sẽ đánh bay được sự sợ hãi vô hình.
(Sưu tầm)

Tìm mẹ trên thiên đường

Viên sỹ quan Tommy Lee đang ngồi trong văn phòng của cảnh sát 911 ở một thị trấn nhỏ thì chuông điện thoại reo. Ông nhấc máy hỏi han nhiều lần nhưng đầu dây bên kia chỉ im lặng…Đợi một lúc lâu, ông vẫn không thấy có động tĩnh gì. Đoán là một chú nhóc nghịch dại, ông cảnh cáo:“Này nhóc, gọi 911 để đùa nghịch là vi phạm pháp luật đấy có biết không? Chú biết nhiều vị quan toà thích dạy cho những đứa bé hư kiểu đó một bài học đấy”, ông cao giọng.Thế rồi, giọng một bé trai cũng cất lên, nhỏ nhẹ nhưng nghiêm túc: “Bác ơi, cháu muốn tìm mẹ cháu. Bố cháu nói mẹ cháu đang ở trên Thiên đường. Cách đây mấy hôm mẹ đi bệnh viện, dặn cháu và anh trai ở nhà chờ mẹ. Đến giờ mẹ cháu vẫn chưa về…”.Vị cảnh sát chợt chùng xuống. Nghe những lời của cậu bé, ông hiểu sâu sắc rằng, Jerry (tên của cậu bé 5 tuổi) đang trong giờ phút khó khăn nhất của cuộc đời mình.

Continue reading “Tìm mẹ trên thiên đường”

Vì Cha đợi con

Có một anh chàng sinh viên đại học nghiện game online, suốt ngày chìm đắm trong Internet. Một đêm, cậu đang vượt tường ký túc xá trốn ra ngoài để đi chơi, nhưng mới trèo được một nửa thì vội vã rút chân lại, sắc mặt rất kỳ lạ. Cậu không nói không rằng, quay trở lại phòng, nằm trằn trọc suốt đêm.Về sau, cậu ta bắt đầu chăm chỉ học hành, không bao giờ chơi game nữa, các bạn học không hiểu chuyện gì, còn tưởng rằng hôm đó cậu ta gặp ma. Sau này, cậu tốt nghiệp đại học với số điểm cao nhất khoá, nhận được học bổng du học nước ngoài. Lúc này, bạn bè mới hỏi chuyện trước kia, vì sao cậu thay đổi chóng mặt như vậy? Anh bạn trầm ngâm hồi lâu rồi nghẹn ngào nói: “Ngày hôm đó, cha đến đưa tiền sinh hoạt phí cho tôi. Ông không nỡ qua đêm tại khách sạn, nên ngồi ở chân tường đợi tôi cả một đêm”.Tất cả những gì cha mẹ làm đều là vì con cái, hy vọng tất cả những đứa con trên đời đều thấu hiểu được sự vất vả của cha mẹ.
(Sưu tầm)
www.hoithanhvuonnhoaz.com

Chuyện của tình người

Một vị thương gia mất cả ngày trời thương thảo với đối tác. Mệt mỏi, ông vào một nhà hàng sang trọng, tự thưởng cho mình bữa tối thịnh soạn.Khi những món ăn đã sẵn sàng trên bàn, bất chợt ông nhìn thấy một cậu bé đang nhìn trộm qua cửa kính, ánh mắt vô cùng thèm thuồng. Có gì đó đâm nhói trong tim, ông vẫy cậu bé vào. Cậu bé dắt theo một đứa em gái nhỏ. Hai đứa trẻ chăm chăm nhìn vào những đĩa thức ăn nóng hổi, chẳng cần biết người gọi chúng vào là ai.Vị thương gia bảo chúng cứ ăn thỏa thích. Và, không nói, không cười, hai đứa trẻ ngấu nghiến ăn hết các món ăn ngon lành trên bàn.

Continue reading “Chuyện của tình người”

Chiếc Ô Bị Rách

Câu chuyện đã xảy ra cách đây hơn 20 năm, nhưng mỗi khi nhớ lại người phụ nữ vẫn cảm thấy xấu hổ và tự trách mình.
Khi đó, cô ấy hơn 30 tuổi. Một ngày nọ, cô phát hiện có một đứa trẻ bán báo đang trú mưa dưới hiên nhà, trời mưa như trút nước và để chồng báo không bị ướt, đứa bé phải cong lưng lại che, lúc đó cô muốn cho đứa bé mượn một chiếc ô. Đứa trẻ bán báo mặc một chiếc áo sơ mi cũ kỹ, nhìn bề ngoài có thể thấy em sinh ra trong một gia đình không giàu có, sớm phải bươn chải kiếm sống để giúp cha mẹ.

Continue reading “Chiếc Ô Bị Rách”

Người phụ nữ Mỹ nhân hậu

Bà Herring, 75 tuổi, ở quận Johnson, tiểu bang Iowa (Hoa Kỳ) cùng chồng là ông Bob đã nhận nuôi dưỡng trẻ em trong gần năm thập kỷ qua.

“Người bạn thân nhất của tôi đã làm công việc chăm sóc, nuôi dưỡng các bé gái ở lứa tuổi teen và tôi nghĩ, ‘Chà, thật tuyệt khi làm điều tương tự’, nhưng tôi muốn chăm sóc những cháu nhỏ hơn”, bà Herring nói với CNN. “Vì vậy, tôi đã đề xuất với Bộ Dịch vụ Nhân sinh và họ đồng ý đưa những đứa trẻ cần hỗ trợ chăm sóc sức khỏe đến”. Continue reading “Người phụ nữ Mỹ nhân hậu”

Triết lý sâu sắc từ câu chuyện Khổng Tử học đàn

Vào thời Xuân Thu (403 BC), tại nước Lỗ có một bậc thầy về nhạc lý tên là Sư Tương. Đức Khổng Tử từng bái ông làm thầy dạy đàn cho mình. Tài gảy đàn của Sư Tương vang danh khắp thiên hạ. Khi ông gảy đàn, chim chóc cũng bay lượn theo tiếng nhạc, cá dưới hồ cũng nhảy lên khỏi mặt nước để lắng nghe. Tài nghệ của Sư Tương vượt ra khỏi nước Lỗ, rất nhiều người yêu âm nhạc đã không quản ngại xa xôi, lặn lội đến bái Sư Tương làm thầy, trong đó có Khổng Tử.

Continue reading “Triết lý sâu sắc từ câu chuyện Khổng Tử học đàn”

Sống phải thành thật! (Câu Chuyện Hạt giống không nẩy mầm)

Một doanh nhân rất thành công là chủ tịch một tập đoàn lớn đã có tuổi, biết đã đến lúc chọn ra người kế vị, thay ông điều hành công ty. Tuy nhiên, thay vì chọn ra một trong các giám đốc kỳ cựu của tập đoàn, hoặc con cái của mình, ông quyết định làm khác đi.Ông cho gọi tất cả những giám đốc điều hành trẻ tuổi tới và đưa ra một tuyên bố lạ lùng: “Đã đến lúc tôi chọn ra một vị chủ tịch mới cho tập đoàn từ một trong số các bạn. Tôi sẽ cho mỗi người một hạt giống đặc biệt.

Continue reading “Sống phải thành thật! (Câu Chuyện Hạt giống không nẩy mầm)”