Ý chí bất khuất

Từ câu chuyện của người kỹ sư quyết tâm xây dựng cây cầu nối liền New York và đảo Long Island. Vào năm 1867, một kỹ sư người Mỹ gốc Đức tên là John Roebling đã nảy ra 1 ý tưởng sáng tạo, đó là xây dựng 1 cây cầu nối liền New York và hòn đảo Long Island.

Ông đã trình bày vấn đề với các chuyên gia, nhưng tất cả đều gạt đi vì cho rằng đó là một ý tưởng điên rồ, viển vông, không thể nào trở thành hiện thực. Họ khuyên ông nên quên chuyện này đi, vì từ trước đến nay chưa hề có công trình nào như vậy từng được thực hiện.

Continue reading “Ý chí bất khuất”

Không bao giờ bỏ cuộc

Từ một buổi sáng định mệnh

Vào năm 1917 tại một vùng nông thôn Elkhart, Kansas ở Mỹ, người ta vẫn phải sưởi ấm cho các lớp học bằng cách thô sơ nhất, đó là đốt dầu hỏa. Một hôm, đến phiên trực của mình, một cậu bé 8 tuổi đã đi từ rất sớm, đến lớp và dùng dầu hỏa như mọi lần để làm ấm lớp học trước khi tất cả các bạn học khác tới đây.

Continue reading “”

Cái két sắt

Cách đây rất lâu, có một người thợ sửa khóa, cuộc đời ông đã từng sửa vô số loại khóa khác nhau nên kỹ thuật sửa vô cùng tốt, hơn thế bản thân ông bất kể là làm người hay làm kinh doanh đều vô cùng tử tế tốt bụng, vì thế mọi người đều rất tôn trọng ông.

Continue reading “Cái két sắt”

Giải mã giấc mơ.

[Góc nhìn đầy tích cực, sẽ mang lại hiệu ứng khác hẳn]

Một ngày kia, Akbar đại đế (một vị vua của Ấn Độ thời cổ xưa) có một giấc mơ kỳ lạ. Trong giấc mơ đó, tự dưng ông bị rụng gần hết răng, chỉ còn sót lại 1 chiếc duy nhất. Có phần lo lắng, sáng hôm sau, ông cho gọi những nhà chiêm tinh học tới để mong họ giải mã giấc mơ cho ông.Nhà chiêm tinh học thứ nhất được mời tới đã trả lời nhà vua rằng, giấc mơ ấy có nghĩa là những người thân của nhà vua sẽ từng người từng người một chết trước nhà vua.

Continue reading “Giải mã giấc mơ.”

Hãy luôn tôn trọng người khác

Có 1 lần, quốc vương Macedonia cải trang đi vi tuần, nhưng không rõ phương hướng. Lúc này, ngài nhìn thấy một vị quân nhân, liền bước tới hỏi thăm: “Xin hỏi, thủ đô nên đi về hướng nào vậy?”
Vị quân nhân liếc nhìn quốc vương trong bộ trang phục bình thường, không buồn nói năng, chỉ sang bên phải một cách khinh bỉ.

Continue reading “Hãy luôn tôn trọng người khác”

Đám đông cổ vũ cho ai?

Một ngày nọ, chàng trai chuẩn bị cho một cuộc thi chạy trong ngôi làng nhỏ của mình. Cuộc thi bắt đầu với đấu thủ trai trẻ, lực lượng. Một đám đông lớn người làng đã tụ tập để chứng kiến cảnh tượng thể thao. Một ông già thông thái, khi nghe tin cuộc thi đã không ngại đường xa cũng tìm đến để chứng kiến sự kiện.

Continue reading “Đám đông cổ vũ cho ai?”

24 giờ ly hôn

Cuối cùng, tôi cũng đã ly hôn vào ngày hôm qua.

Mặc dù bố mẹ tôi không đồng ý, họ nói rằng khi chúng tôi ly dị hai đứa trẻ sẽ không có một gia đình hoàn chỉnh nhưng tôi không thể chờ đợi thêm nữa, tôi không thể chịu đựng được nữa rồi.

Tôi rất xin lỗi các con, nhưng tôi sẽ định kỳ cho chúng một khoản phí sinh hoạt. Chúng vẫn sẽ mang họ của tôi và vẫn nhận tôi là cha của chúng. Tôi thấy thế là ổn rồi.

Continue reading “24 giờ ly hôn”

Trồng Cỏ

Vào những ngày nóng nhất của mùa hè, thảm cỏ trước sân nhà úa vàng một dải.

Chàng trai trẻ sốt sắng: “Mau mau gieo ít hạt cỏ, nhìn xấu quá đi!”

Người cha già xua tay nói: “Đợi trời mát đã, thuận theo thời tiết.”

Thu đến, cha mua một bao hạt cỏ, gọi con đem trồng.

Continue reading “Trồng Cỏ”

Con Ngỗng Trời

Nếu bạn từng chứng kiến cảnh tượng hùng vĩ, khi 1 con ngỗng trời Canada vỗ cánh bay đi và biến mất hút vào một đám mây, bạn sẽ biết chúng là một loài vật đặc biệt. Mỗi đàn chỉ có vài cặp đôi, và chúng là những người bạn đời hết sức chung thủy của nhau, một đời chỉ kết đôi một lần.

Cùng với nhau, chúng tạo thành 1 đại gia đình, mỗi con có một tính cách riêng, cũng như ở thế giới loài người vậy. Và có lẽ hiếm có ai có được trải nghiệm như của chúng tôi với một con ngỗng trời con bị bố mẹ nó bỏ lại.

Thành viên mới trong gia đình chúng tôi

Continue reading “Con Ngỗng Trời”

Sự giàu có của người nghèo

Hồi còn là sinh viên vào các kỳ nghỉ, tôi thường xin dạy thêm ở các trường mẫu giáo. Lần đó tôi xin được một chỗ làm ở thị trấn St.Louis. Ngày mùng 2 của tháng, tôi mới được biết ở đây người ta chỉ được trả lương vào cuối tháng. Lúc đó tôi lặng người, bởi trong túi tôi chỉ còn 4$, tôi không thể trả tiền trọ chứ đừng nói đến đổ xăng hay ăn tối.

Continue reading “Sự giàu có của người nghèo”