Tình bạn dựa trên những lời hứa về vật chất thì sớm muộn cũng sẽ có ngày tan vỡ.

Ngày xưa, ở Ấn Độ, dưới thời trị vì của vua Akbar, có 1 tể tướng tên là Birbal, nổi tiếng là người thông minh, học rộng hiểu nhiều. Một hôm, Birbal cùng một người bạn đi có việc, giữa đường họ phải vượt qua một con sông.

Continue reading “Tình bạn dựa trên những lời hứa về vật chất thì sớm muộn cũng sẽ có ngày tan vỡ.”

Người bi quan và người lạc quan

Có một ông bố nọ muốn “thay đổi tính cách” cho 2 cậu con trai sinh đôi của mình, bởi vì một đứa quá lạc quan, trong khi đứa còn lại lại quá bi quan.

Một hôm, anh mua rất nhiều đồ chơi có màu sắc sặc sỡ về cho đứa con bi quan của mình và dẫn đứa con lạc quan của mình vào nhà để xe đầy phân ngựa, dặn con chơi ở đây không được đi đâu.

Continue reading “Người bi quan và người lạc quan”

Hành Động Nhỏ Giá Trị Lớn

Một hành động nhỏ có thể mang ý nghĩa to lớn đối với người nhận. Người đàn ông vô gia cư đang loay hoay bên vũng nước ven đường, cố gắng rửa sạch dao cạo để cạo râu. Thấy vậy, một nhân viên cảnh sát đã đến giúp ông. Viên sát trẻ ấy là Thomas bước tới chỗ ông Nelson và vừa mới cất lời: “Xin lỗi, thưa ông…” người đàn ông đã vội vàng đáp lại: “Tôi sẽ đi. Tôi sẽ đi ngay đây”. Anh cảnh sát giải thích với người đàn ông rằng anh không bắt ông phải đi đâu cả, anh chỉ muốn giúp ông cạo râu thôi.

Continue reading “Hành Động Nhỏ Giá Trị Lớn”

Bản Giao Hưởng Anh Hùng Của Thế Kỷ 20

Năm 1941, một mùa thu Nga đặc biệt quyến rũ trang điểm cho các công viên thành phố Leningrad bằng “vàng lá và đồng đỏ”. Thế nhưng, những tiếng gầm của đại bác đã xua chim bay đi hết. Phố xá đổ nát với các cửa sổ mở toang như những con mắt trống rỗng. Người chết nằm giữa quảng trường. Lửa rực cháy ngoài ngoại ô. Xe tăng phát xít đang tiến gần tới Leningrad. Có người nhạc sĩ đi giữa thành phố tan hoang với lòng đau thương căm giận. Đó là Shostakovich – một cây đại thụ của nền âm nhạc hiện đại. Như mọi người dân Leningrad (ngày nay là Petersburg) ông cũng đi đào công sự, làm người lính cứu hỏa trên mái nhà.

Continue reading “Bản Giao Hưởng Anh Hùng Của Thế Kỷ 20”

Không có gì xảy ra là tình cờ cả

Ngạn ngữ phương Tây có câu: “Que sera, sera” (Whatever will be, will be), nghĩa là “Chuyện gì phải đến sẽ đến”. Vậy nhưng ai mới là người sẽ làm cho điều ấy phải đến?

Bác sĩ Ahmed là một nhà khoa học nổi tiếng, một chuyên gia về ung thư. Có lần, ông đi đến thành phố khác tham dự một hội nghị quan trọng, nơi ông sẽ nhận giải thưởng trong lĩnh vực nghiên cứu y tế của mình.

Continue reading “Không có gì xảy ra là tình cờ cả”

Thà mất một chiếc mũ hơn là một mạng người.

Thầy Và Trò

Nhan Hồi là học trò yêu quý của Khổng Tử. Ông là người hiếu học và có đức hạnh. Một lần, Nhan Hồi ra ngoài làm việc, trên đường đi, vô tình thấy một cửa hàng vải có rất đông người vây quanh, ông tiến lại hỏi, mới biết rằng người bán và người mua hàng đang xảy ra tranh cãi.

Continue reading “Thà mất một chiếc mũ hơn là một mạng người.”

Muốn để người khác yêu mình, bạn phải yêu thương họ trước.

Có một đứa trẻ nọ chạy lên núi, trong khoảnh khắc vô ý, nó nhìn xuống khe núi và hét lên một tiếng: “Này…” Âm thanh vừa phát ra, bốn bề tứ phía lập tức vọng lại tiếng “này…”. Ồ, ngọn núi đã đáp lời nó rồi. Đứa trẻ vô cùng kinh ngạc, nó lại thử hét to: “Bạn là ai?”, lập tức, nó lại nghe thấy tiếng vọng lại: “Bạn là ai”. Đứa trẻ lại ra sức nói thật to: “Tại sao không nói cho tôi biết?” và lần này, nó lại nhận được tiếng trả lời vọng lại tương tự như những gì nó vừa nói.

Continue reading “Muốn để người khác yêu mình, bạn phải yêu thương họ trước.”

Hại ta mưa to cũng phải đi ra ngoài

Một cô gái trẻ yêu một chàng trai nhưng không được cha đồng ý nên đã bỏ nhà đi và kết hôn. Sau đó, chàng trai phụ bạc và hai người ly hôn. Cha cô vì vậy mà không nhìn con gái. Cô gái giờ đây đã có một đứa con nhỏ, cuộc sống rất khó khăn nhưng không dám trở về xin cha tha thứ.

Người mẹ thương con, khuyên con nhân lúc cha ra ngoài tản bộ thì dắt cháu đến nhà ăn cơm. Vậy là hằng ngày, cứ đến giờ cha đi bộ cô gái lại dẫn con gái về nhà mẹ đẻ ăn cơm. Một ngày nọ, trời mưa lớn, cô gái không kịp về nhà. Trời ngớt mưa, cô vội dắt con ra về, vô tình lại gặp cha ở trong sân. Người cha bỗng bối rối: “Lần sau về nhà không cần phải lén lén lút lút nữa, hại ta mưa to cũng phải đi ra ngoài!”.

Dù con từng làm sai điều gì, khiến cha nóng giận ra sao, tất cả đều không quan trọng bằng tình yêu thương cha dành cho con. Thực ra, trong lòng cha đã tha thứ cho con từ lâu…

(Hạ An sưu tầm)