Chúa Vui Mừng vì cớ bạn và tôi!

Sô-phô-ni 3:14-20

Và vì ngươi, Ngài sẽ ca hát mừng rỡ. — Sô-phô-ni 3:17Gần đây, bà gửi cho tôi một album hình cũ, và khi tôi mở ra, một tấm hình đã khiến tôi chú ý. Trong tấm hình đó, tôi hai tuổi, và đang ngồi một bên mép bậc thềm trước lò sưởi. Ở phía bên kia, bố tôi khoác tay lên vai mẹ tôi. Cả hai đang nhìn tôi với ánh mắt yêu thương và vui sướng.

Continue reading “Chúa Vui Mừng vì cớ bạn và tôi!”

Chơi bóng với niềm vui

Ga-la-ti 5:22-26

Nhưng trái của Thánh Linh là… vui mừng. — Ga-la-ti 5:22Tôi có một đứa con trai là huấn luyện viên bóng rổ của trường trung học, cậu ấy tên Brian. Năm nọ, khi đội của cháu đang thi đấu trong giải bóng rổ toàn bang Washington, những người dân trong vùng hỏi với ý tốt: “Năm nay các bạn sẽ vô địch phải không?” Cả cầu thủ lẫn huấn luyện viên đều cảm thấy áp lực, vì thế Brian đặt ra phương châm: “Chơi với niềm vui!”

Continue reading “Chơi bóng với niềm vui”

Trốn Tìm

Sáng thế ký 3:1-10

Giê-hô-va Đức Chúa Trời kêu A-đam và hỏi: “Con ở đâu?” — Sáng thế ký 3:9

“Cậu ấy sẽ tìm ra tôi”, tôi nghĩ. Tôi cảm thấy tim đập nhanh hơn khi nghe tiếng chân của cậu em họ 5 tuổi. Cậu ấy đang tới gần. Chỉ cách đó 5 bước chân. Ba. Hai. “Tìm thấy anh rồi”.

Continue reading “Trốn Tìm”

Chúng ta không bao giờ đơn độc

Bạn có từng nghe về nghi thức trưởng thành của những cậu bé bộ tộc người da đỏ Cherokee, thuộc châu Mỹ?Người cha sẽ dẫn con trai mình vào rừng, bịt mắt và để cậu bé ở đó. Cậu bé được yêu cầu phải ngồi dưới gốc cây suốt đêm và không tháo băng cho đến khi những tia nắng mặt trời xuyên qua lớp vải bịt mắt. Cậu bé chỉ có một mình, không được cầu cứu ai cả. Sau một đêm như thế, cậu bé sẽ được công nhận là đàn ông trưởng thành.

Continue reading “Chúng ta không bao giờ đơn độc”

Cứu Chúa Biết Rõ Chúng Ta

Giăng 1:43-51
Na-tha-na-ên thưa: “Làm thế nào Thầy biết tôi?” — Giăng 1:48
“Bố ơi, mấy giờ rồi ạ?” con trai tôi hỏi. “5:30 rồi con”. Tôi biết chính xác cháu sẽ nói gì tiếp theo. “Không, 5:28! Bố bị lừa rồi!” Cháu nói với nụ cười tươi rói. Tôi cũng cảm thấy vui—niềm vui ấy đến từ chỗ tôi biết rõ con theo cách mà chỉ cha mẹ mới có thể.
Cũng như bất kỳ người cha, người mẹ chu đáo nào, tôi biết rõ các con của mình. Tôi biết con sẽ phản ứng ra sao khi tôi gọi con thức dậy. Tôi biết con sẽ muốn ăn gì trong bữa trưa. Tôi biết vô số những mối quan tâm, ước muốn và sở thích của con.

Continue reading “Cứu Chúa Biết Rõ Chúng Ta”

Điều kỳ diệu của lời cầu thay

Ê-phê-sô 6:16-20… ta khuyên dặn con phải dâng lời khẩn nguyện, cầu xin, cảm tạ và cầu thay cho mọi người. — I Ti-mô-thê 2:1
Khi đang học năm thứ hai ở trường trung học, Abby và mẹ nghe tin về một thanh niên bị thương trầm trọng sau tai nạn máy bay — tai nạn đó cướp đi mạng sống của cha và mẹ kế anh ấy. Mặc dù không biết người này, nhưng mẹ của Abby nói: “Chúng ta cần phải cầu nguyện cho cậu ấy và gia đình”. Và họ đã cầu nguyện.
Vài năm trôi qua, khi Abby đến lớp ở trường đại học, một sinh viên mời cô ngồi cạnh anh. Chàng sinh viên đó là Austin Hatch, nạn nhân vụ rơi máy bay mà Abby đã cầu nguyện khi trước. Không lâu sau, họ hẹn hò và đã kết hôn với nhau vào năm 2018.

Continue reading “Điều kỳ diệu của lời cầu thay”

KHÓ KHĂN LÀ CƠ HỘI

2 Cô-rinh-tô 12:7-10 

Nhưng Chúa phán: “Ân điển Ta đầy đủ cho con, vì sức mạnh của Ta trở nên trọn vẹn trong sự yếu đuối.  (Câu 9a)

Cũng như nhiều tỉnh thành khác, thành phố Enterprise, thuộc Alabama Hoa-kỳ có một tượng đài kỷ niệm.  Tượng đài ở thành phố này không phải là một nhân vật nổi danh nào của lịch sử, mà là hình nổi một con bọ ngũ cốc (boll weevil) rất lớn.

Continue reading “KHÓ KHĂN LÀ CƠ HỘI”

Con đường đến với Chúa Jesus

I Phi-e-rơ 2:4-10

Nhưng anh em là dòng giống được tuyển chọn, là chức tế lễ hoàng gia, là dân tộc thánh, là dân thuộc riêng về Đức Chúa Trời. — I Phi-e-rơ 2:9

“Ồ, chỉ là một cậu bé Digan”, ai đó thì thầm với sự khinh ghét khi Rodney Smith bước lên tin nhận Chúa trong một buổi nhóm năm 1877. Không ai nghĩ nhiều về cậu thiếu niên này, con trai của cặp vợ chồng du mục ít học. Tuy nhiên, Rodney không quan tâm điều đó. Cậu chắc chắn rằng Chúa có mục đích cho cuộc đời mình nên mua một quyển Kinh Thánh và một cuốn từ điển tiếng Anh rồi tự học để biết đọc, biết viết. Có lần cậu nói: “Con đường đến với Chúa Jêsus không nhờ trường Cambridge, Harvard, Yale, hay các thi sĩ, mà là… đồi Gô-gô-tha xưa”. Dù gặp nhiều khó khăn nhưng Rodney đã trở thành nhà truyền giáo được Chúa dùng để đem rất nhiều người đến với Chúa Jêsus ở Anh và Mỹ.

Continue reading “Con đường đến với Chúa Jesus”

KHÔNG XỨNG ĐÁNG (Hạ mình trước Chúa)

Sáng Thế ký 32:3-12 – Con thật không xứng đáng với tình thương và đức thành tín mà Ngài đã dành cho con. (Câu 10a )

Khác với mọi người thường nghĩ rằng mình cao vọng lắm, Gia-cốp nhận biết mình đã bị tội ác tàn hại. Gia-cốp nghĩ rằng ông ta không xứng đáng đối với với ơn lành của Chúa. Gia-cốp từng lừa dối anh mình là Ê-sau để chiếm quyền trưởng nam, và người anh rất căm thù. Bây giờ, sau nhiều năm, Gia-cốp sắp phải giáp mặt Ê-sau lần nữa.

Continue reading “KHÔNG XỨNG ĐÁNG (Hạ mình trước Chúa)”