Theo Hình Ảnh Của Chúa

Sáng thế ký 1:26-31

Đức Chúa Trời sáng tạo loài người theo hình ảnh Ngài. Ngài sáng tạo loài người theo hình ảnh Đức Chúa Trời. Ngài sáng tạo người nam và người nữ. — Sáng thế ký 1:27

Khi làn da nâu xinh đẹp bắt đầu mất màu, cô gái trẻ cảm thấy lo sợ, như thể cô đang biến mất hay mất đi “chính mình.” Dùng lớp trang điểm dày để che những “vết đốm” như cách cô gọi chúng— để che lấp phần da nhạt màu hơn do bệnh bạch biến. Đây là căn bệnh làm mất đi sắc tố melanin, tế bào tạo nên màu sắc của da.

Continue reading “Theo Hình Ảnh Của Chúa”

Sự nghi ngờ – Bài học đáng gẫm

Một cô bé và một cậu bé đang chơi cùng nhau. Cậu bé có một bộ sưu tập những viên bi rất đẹp. Cô bé có những chiếc kẹo. Cậu bé đề nghị đổi bi lấy kẹo. Cô bé đồng ý. Cậu bé đưa cho cô bé những viên bi nhưng bí mật giữ lại một viên lớn nhất, đẹp nhất cho mình. Trong khi đó, cô bé đã đưa hết số kẹo như thỏa thuận.
Đêm hôm đó, cô bé ngủ rất ngon, nhưng cậu bé không tài nào chợp mắt. Cậu bé cứ luôn tự hỏi có phải cô bé đã giữ lại chiếc kẹo ngon hơn mà không đưa cho cậu, như cái cách cậu đã giữ viên bi đẹp nhất.
Vậy đó, nếu bạn không dành 100% tâm tư, tình cảm của mình cho một mối quan hệ, bạn sẽ luôn nghi ngờ người kia chẳng hết lòng với mình.
(Sưu tầm)

ĐỨC CHÚA TRỜI – ĐẤNG DUY NHẤT LẮNG NGHE BẠN THAN NÀI.

Kinh Thánh: Thi Thiên 116:1-11
Tôi thích những người biết lắng nghe. Người không biết lắng nghe làm tôi khó chịu. Khi tôi muốn nói, tôi thích sự chú ý của bạn. Tôi không muốn tâm sự những gì trong lòng tôi cho một người chỉ nói “Vậy hả?” và “Điều đó tốt. ” Cứ hỏi chồng tôi thì bạn sẽ biết. Sau nhiều năm bị tổn thương và cãi vã không cần thiết, tôi nhận ra cách giúp anh tập trung lắng nghe tôi nói. Khi những điều gây xao lãng bị bỏ qua thì anh tập trung lắng nghe. Tôi nói: “Anh đã sẵn sàng lắng nghe chưa?” Lời xác nhận của anh là tín hiệu để tôi bắt đầu.

Continue reading “ĐỨC CHÚA TRỜI – ĐẤNG DUY NHẤT LẮNG NGHE BẠN THAN NÀI.”

Hãy chìa tay mình ra cho người nghèo.

Phục Truyền 15:7-11

Tôi truyền dặn anh em rằng: “Hãy mở rộng bàn tay giúp đỡ người túng thiếu, nghèo khó trong xứ anh em.” — Phục Truyền 15:11

Cũng như ở các thành phố khác trên thế giới, tại vùng ngoại ô Pa-ri, người ta đến trợ giúp những người vô gia cư trong cộng đồng. Quần áo được bọc trong những túi chống nước và treo trên hàng rào để người sống trên đường phố có thể đến lấy theo nhu cầu.

Continue reading “Hãy chìa tay mình ra cho người nghèo.”

Nghị lực tôi đến từ Đức Chúa Trời

Năm 29 tuổi, tôi từng làm điều dưỡng viên tại khoa chấn thương tủy sống của bệnh viện địa phương (SCIU). Công việc của tôi là giúp đỡ bệnh nhân làm những thứ họ không thể tự làm. Trong suốt 6 tháng, tôi nhận ra rằng mình trở nên khiêm tốn hơn trước những con người có ý chí mạnh mẽ nhất trên đời này. Một trong số đó là Ali.
Bi kịch lớn nhất của Ali là một ngày cậu bỗng nhiên tỉnh dậy và phát giác toàn thân bị tê liệt, không cách nào cứu chữa. Tưởng như cuộc sống đã khép lại với chàng trai trẻ chỉ còn vài tuần nữa là sẽ tốt nghiệp đại học. Thế nhưng, một điều ngạc nhiên là Ali không hề oán trách số phận. Cậu luôn lạc quan và tận hưởng từng chút thời gian còn lại của cuộc sống, dù đang nằm trên giường bệnh.

Continue reading “Nghị lực tôi đến từ Đức Chúa Trời”

Tưởng nhớ bằng hành động cụ thể – Gương David đối cùng Mê-phi-bô-sết, con trai của Giô-na-than.

Đọc: II Sa-mu-ên 9:1-7
Bấy giờ, Đa-vít nói: “Nhà Sau-lơ có ai còn sống sót không? Ta muốn vì Giô-na-than mà làm ơn cho người ấy.” (II Sa-mu-ên 9:1)
Tôi lớn lên trong một hội thánh với rất nhiều truyền thống. Một trong những truyền thống đó là không lâu sau khi một người thân hay bạn bè qua đời, sẽ có một tấm bảng đồng hoặc bức ảnh gắn ở băng ghế hoặc tiền sảnh với dòng chữ: “Tưởng nhớ đến…” Tên của người quá cố sẽ được khắc lên đó, là một sự nhắc nhớ về cuộc đời đã qua. Tôi luôn trân trọng những ký ức đó. Bây giờ vẫn vậy. Nhưng đồng thời chúng cũng khiến tôi suy nghĩ bởi vì đó là những vật thể vô tri vô giác, một cái gì đó “không có sự sống.” Có cách nào để thêm yếu tố “sự sống” vào những ký ức này không?

Continue reading “Tưởng nhớ bằng hành động cụ thể – Gương David đối cùng Mê-phi-bô-sết, con trai của Giô-na-than.”

Người phụ nữ nhân hậu – Bà Margaret Haughery

Nếu bạn đã có lần viếng thăm thành phố New Orleans xinh đẹp, chắc hẳn sẽ có ai đó hướng dẫn bạn đến khu kinh doanh lâu đời của thành phố này — nơi tập trung các ngân hàng, cửa tiệm, khách sạn và sẽ chỉ cho bạn thấy một pho tượng được dựng vào năm 1884, đứng sừng sững tại quảng trường nhỏ ở nơi đây.   

Pho tượng tạc hình một người phụ nữ đang ngồi trên cái ghế thấp, tay ôm một đứa bé đang ngả đầu vào người bà. Người phụ nữ không mấy xinh đẹp và trang phục của bà khá giản dị. Bà mang một đôi giày vải, mặc váy trơn, trên vai quàng một cái khăn . Bà có dáng người tầm thước, trông hơi mập. Khuôn mặt bà có nét điển hình của người Ái Nhĩ Lan với chiếc cằm vuông vức. Ánh mắt của bà thật đặc biệt, chúng nhìn bạn một cách nồng ấm, chứa chan tình cảm — tựa như ánh mắt của một người mẹ dành cho đứa con thân yêu của mình.

Continue reading “Người phụ nữ nhân hậu – Bà Margaret Haughery”

Làm người tử tế trước khi làm người có học

Chiều học về đói bụng, ghé tiệm xôi ở Nguyễn Văn Đậu. Đợi mua xôi, lấy điện thoại gọi cho đứa bạn, tự nhiên có thằng nhỏ đâu nhảy ra, làm giật cả mình:
– Chú ơi, đừng xài điện thoại ở đây, dễ bị giật lắm.Mình gật gù, ờ ờ…- Con biết chú không mua vé số đâu, nhưng nếu được, chú ủng hộ con 1 tờ thôi?- Sao biết chú không mua? Cho 1 tờ đi – mình bảo.- Dạ, con cảm ơn chú.- Con ăn gì chưa, chú bao con hộp xôi nha.Nó gật đầu, lí nhí cảm ơn.- Cô ơi, phần xôi của con cô tách làm đôi để trong bịch ni-lông giúp. Nó dặn chị bán xôi.- Ăn bịch ni-lông độc lắm – mình bảo.- Tại nếu con xin thêm cái hộp thì tội cô bán xôi. Con để dành cho nhỏ em cũng đang bán vé số chắc chưa ăn gì.- Chị, vậy cho thằng nhỏ thêm 1 hộp nữa nha, rồi tính cho em luôn.

Continue reading “Làm người tử tế trước khi làm người có học”

Tiếng Gọi Can Đảm

I Sử ký 28:8-10, 19-21

Hãy mạnh mẽ và can đảm mà làm. -(I Sử ký 28:20)

Giữa những bức tượng đàn ông (Nelson Mandela, Winston Churchchill, Mahatma Gandhi và nhiều người khác) tại Quảng trường Nghị Viện ở London, có một bức tượng phụ nữ duy nhất. Người phụ nữ này là Millicent Fawcett, bà đã đấu tranh cho quyền bầu cử của nữ giới.

Continue reading “Tiếng Gọi Can Đảm”