Một đoàn người đang mệt mỏi, khổ sở nhấc từng bước chân đi trong sa mạc, họ đều rất mệt mỏi sau những ngày đi khai thác vàng trở về. Duy chỉ một người là vui vẻ vừa đi vừa hát, mọi người thấy lạ mới hỏi: “Anh có gì mà vui vẻ đắc ý vậy?”.
Anh chàng trả lời: “Bởi vì tôi là người có ít đồ nhất”.
Hoá ra, vui vẻ chính là khi chúng ta có thể buông bỏ đi được nhiều chiếm hữu nhất.
(Minh Vũ)