Hãy để tôi kể cho bạn nghe một câu chuyện thật. Một hôm, người bạn của tôi nhận được một bức thư từ nội địa Trung Hoa. Điều này thật rất ngạc nhiên vì các mục sư đã bị bắt nặng nề ở tại Trung Hoa. Kinh Thánh bị cấm dùng. Vị mục sư Trung hoa này đã viết thư vào năm 1979. Ông nói, “Tôi đã 93 tuổi rồi. Tôi đang có một chức vụ rất lớn trong cuộc đời tôi nhưng tôi không có một quyển Kinh Thánh nào. Tôi không biết ông bạn có thể làm cách nào gởi cho tôi một quyển Kinh Thánh được không?” Vài ngày sau chính tôi đích thân đi vào Trung Quốc để cố gắng trao quyển Kinh Thánh cho vị mục sư đó. Trước khi từ biệt vị MS tôi đã học được nhiều điều trong nước mắt.
Ông đã được Chúa dùng cách đặc biệt trong thời kỳ trước khi nước Cộng hòa nhân dân Trung hoa được thành lập. Sau đó ông đã chịu rất nhiều khó khăn cùng với nhiều người khác. Tôi được biết rằng một ngày kia, vệ binh đỏ đã đến nhà mục sư này. Họ rất nổi giận khi thấy có nhiều Kinh Thánh và nhiều sách vở học Kinh Thánh. Vị mục sư này đã từng đến Hoa Kỳ để học Thần học ở khi ông còn trẻ, nên ông có rất nhiều sách. Họ bắt vị mục sư già đứng đó nhìn trong khi họ đốt Kinh Thánh và sách vở của ông từng quyển một. Việc này kéo dài mất 3 ngày đêm. Khi đã đốt hết sách vở, họ bắt vị mục sư già đó đứng dựa vào hàng rào và bắt đầu ném đá vào ông cho đến chết. Những người hàng xóm láng giềng chạy đến cố gắng cứu mạng ông. Việc đó làm cho các vệ binh đỏ càng nổi giận hơn, vì thế một người trong bọn rút súng lục ra và bắn gãy cả hai chân ông già. Gia đình đã giải cứu thân thể bầm tím và gãy vỡ của vị mục sư già, đưa ông vào nhà và chăm sóc cho ông. Nhưng vị mục sư không bao giờ đi lại được nữa. Đây là vị mục sư đã viết bức thư nói trên mấy năm sau đó. “Tôi đã 93 tuổi rồi. Tôi đang có một chức vụ rất lớn trong cuộc đời tôi, nhưng tôi không có một quyển Kinh Thánh, có cách nào ông gởi đến cho tôi một quyển hay không?”
Vào lần viếng thăm kế đó tại nước Trung Hoa, tôi đã đến nhà vị mục sư già và thấy ông ngồi trên cạnh chiếc giường gỗ. Ông tiếp đón tôi rất niềm nở mặc dầu chúng tôi chưa hề gặp nhau trước đây. Tôi nói, “Thưa Mục sư, tôi không hiểu bức thư của cụ. Cụ không còn nhà thờ, người ta không cho cụ mở nhà thờ. Cụ không có một quyển Kinh Thánh, cụ không đi lại được, thế mà cụ nói là cụ đang có một chức vụ lớn nhất trong đời. Việc đó làm thế nào xảy ra được?” Ông cụ cười và đáp: “Chúa đã dạy tôi cách làm thế nào.” Rồi tôi xin phép cụ vui lòng kể lại cho tôi nghe. Cụ nói: “Vâng, không có gì bí mật cả. Mỗi ngày có độ 20 Cơ Đốc nhân đến tại chiếc giường nhỏ của tôi đây. Tôi dạy họ Lời Chúa hoàn toàn theo trí nhớ của mình. Rồi tôi nói với họ rằng họ không thể đến học lại bài học khác cho đến khi họ đã dạy được người khác những gì tôi đã dạy cho họ. Kết quả là hiện nay đã có được 1500 tín hữu.”
Vị mục sư già đó, không có nhà thờ, không có Kinh Thánh, không đi lại được một bước, mà đã thành đạt được những kết quả diệu kỳ chỉ bằng cách làm theo điều Đức Chúa Trời dạy bảo ông làm. Và ông đã làm điều đó trong một thời điểm bắt bớ khó khăn.
Bạn cũng có thể là m được điều đó! Ngay cả người ta không đọc được Kinh Thánh, bạn cũng có thể làm môi làm mắt cho họ.
(sưu tầm)
David Dong