(Thơ Thanh Hữu)
“Chúa không chậm trễ về lời hứa của Ngài như mấy người kia tưởng đâu, nhưng Ngài lấy lòng nhịn nhục đối với anh em, không muốn cho một người nào chết mất, song muốn cho mọi người đều ăn năn.” (2 Phi-e-rơ 3:9)
Mỗi khi sự việc đã qua,
Mà ta thất bại, cho là đã xong.
Trễ rồi, đừng có trông mong,
Mình đừng hy vọng, đừng hòng đổi thay.
Trong năng quyền Chúa xưa nay,
Không có từ “trễ” kéo dài mãi đâu.
Tại nơi thất bại thâm sâu,
Quyền năng Chúa giúp, quay đầu thành công.
Nào ai hy vọng chờ mong,
La-xa-rơ chết, nằm trong mộ phần!
Quyền năng, thương xót, linh ân
Chúa kêu sống lại hồn thân vui mừng. (1)
Những ai tuyệt vọng muốn ngừng,
Tưởng rằng cơ hội đã ngưng lại rồi.
Chương trình của Chúa tuyệt vời,
Giúp ta đắc thắng đến nơi, đến cùng. (2)
Thời điểm của Chúa lạ lùng,
Không sớm, không muộn đúng từng phút giây.
Biển đêm giông tố phủ vây,
Môn đệ kinh hãi bó tay kinh hoàng.
Chúa đến ban sự bình an, (3)
Giữa khi sóng gió, thuyền nan gần chìm.
Thời nay khủng hoảng nhiều thêm,
Chiến tranh, bão tố nổi lên toàn cầu. (4)
Làm ta sợ hãi lo âu,
Nghĩ rằng tận thế bắt đầu nay mai?
Hãy tin Cứu Chúa quyền oai,
Thời điểm Chúa đến không ai suy lường. (5)
Tín trung trong Chúa yêu thương,
Hoàn thành trách nhiệm tầm thường Chúa ban.
Rồi đây ta sẽ hát vang,
Vút bay về chốn thiên đàng hiển vinh. (6)
THANH HỮU
Tháng 1 năm 2025