Tác giả: Kenneth Petersen
Đọc: Xuất Ê-díp-tô ký 3:11–15
Đức Chúa Trời phán rằng: Ta là Đấng Tự Hữu Hằng Hữu; — Xuất Ê-díp-tô ký 3:14.
Jack là giáo sư ngành triết học và văn học với bộ óc lỗi lạc. Năm 15 tuổi, ông tuyên bố mình theo chủ nghĩa vô thần, và kiên quyết bảo vệ “đức tin vô thần” của mình mãi đến khi trưởng thành. Những người bạn Cơ Đốc đã cố gắng thuyết phục ông nhiều lần. Như Jack đã nói: “Mọi người và mọi vật đều hướng về thế giới tâm linh”. Nhưng ông phải thừa nhận rằng Kinh Thánh khác với các tác phẩm văn học và thần thoại khác. Ông viết về các sách Phúc m rằng: “Nếu một câu chuyện thần thoại trở thành sự thật, bằng xương bằng thịt, thì đó chính là trường hợp này.”
Đoạn Kinh Thánh có ảnh hưởng nhất đối với Jack là Xuất Ê-díp-tô Ký 3. Chúa kêu gọi Môi-se dẫn dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi Ai Cập. Môi-se hỏi Ngài: “Con là ai mà dám đến với Pha-ra-ôn?” (c.11). Đức Chúa Trời đáp: “TA LÀ ĐẤNG TỰ HỮU HẰNG HỮU” (c.14). Câu Kinh Thánh này là một cách chơi chữ phức tạp về danh xưng, nhưng phản ánh rõ ràng sự hiện diện đời đời của Đức Chúa Trời ngay từ đầu. Điều thú vị là, sau này Chúa Jêsus cũng nói điều tương tự: “Trước khi Áp-ra-ham hiện hữu, Ta hằng hữu” (Gi. 8:58).
Jack, được biết đến nhiều hơn với tên gọi C.S. Lewis, đã bị câu Kinh Thánh này thuyết phục hoàn toàn. Đức Chúa Trời chân thần duy nhất chỉ cần phán đơn giản rằng Ngài là “Đấng Tự Hữu Hằng Hữu”. Trong khoảnh khắc thay đổi cuộc đời, Lewis “đã đầu phục và xưng nhận Chúa là Đức Chúa Trời”. Đây là khởi đầu cho hành trình Lewis tiếp nhận Chúa Jêsus.
Có lẽ như Lewis, chúng ta đang tranh đấu hoặc nguội lạnh trong đức tin. Có lẽ chúng ta tự hỏi, liệu Chúa có thực sự là “Đấng Tự Hữu Hằng Hữu” trong cuộc đời mình không.
Khi nghe Chúa phán “Ta là Đấng Tự Hữu Hằng Hữu”, bạn có suy nghĩ gì? Lẽ thật này tác động đến cuộc sống bạn thế nào?
Lạy Chúa, con đến với Chúa bằng tấm lòng kính sợ danh cao quý của Ngài. Ngài là “Đấng Tự Hữu Hằng Hữu” duy nhất trong cuộc đời con.