Tác giả: Xochitl E. Dixon
Đọc: Thi Thiên 42
Hãy hi vọng nơi Đức Chúa Trời; vì Ta sẽ còn ca ngợi Ngài, là Đấng cứu giúp ta và là Đức Chúa Trời của ta. — Thi Thiên 42:11
Chiếc thập tự màu đỏ sáng bóng của mẹ tôi lẽ ra phải được treo cạnh giường của mẹ tại trung tâm chăm sóc bệnh nhân ung thư. Và lẽ ra tôi đang chuẩn bị cho những chuyến thăm mẹ vào thời gian nghỉ giữa các lịch điều trị của mẹ. Tất cả những gì tôi mong ước cho lễ Giáng Sinh là thêm một ngày nữa được ở cạnh mẹ. Nhưng thay vào đó, tôi đang ở nhà… treo chiếc thập tự của mẹ lên cây thông giả.
Khi Xavier, con trai tôi cắm điện dây đèn trang trí, tôi thì thầm: “Cảm ơn con”. Xavier trả lời: “Dạ, không có gì”. Cháu không biết rằng tôi đang thầm cảm ơn Chúa vì Ngài đã sử dụng những ánh đèn nhấp nháy này để hướng mắt tôi về phía Ánh Sáng Hy Vọng đời đời, là Chúa Jêsus.
Tác giả Thi Thiên 42 bày tỏ những cảm xúc đau đớn của mình với Chúa (c.1-4). Ông thừa nhận tâm hồn “sờn ngã” và “bồn chồn” của mình trước khi khích lệ độc giả: “Hãy hi vọng nơi Đức Chúa Trời; vì Ta sẽ còn ca ngợi Ngài, là Đấng cứu giúp ta và là Đức Chúa Trời của ta” (c.5). Mặc dù phải đối mặt với những làn sóng buồn phiền và đau khổ, nhưng niềm hy vọng của tác giả Thi Thiên vẫn tỏa sáng khi ông nhớ đến sự thành tín của Chúa trong quá khứ (c.6-10). Ông kết thúc bằng cách chất vấn những nghi ngờ của mình và khẳng định sự kiên cường của đức tin đã được tinh luyện: “Hỡi linh hồn ta, vì sao ngươi sờn ngã và bồn chồn trong mình ta? Hãy hy vọng nơi Đức Chúa Trời; vì Ta sẽ còn ca ngợi Ngài, là Đấng cứu giúp ta và là Đức Chúa Trời của ta” (c.11).
Đối với nhiều người trong chúng ta, mùa Giáng Sinh khuấy động cả niềm vui và nỗi buồn. Nhưng cảm ơn Chúa vì ngay cả những cảm xúc lẫn lộn này cũng có thể được xoa dịu bởi lời hứa về Ánh Sáng Hy Vọng đích thực, là Chúa Jêsus.
Chúa Jêsus đã giúp bạn vượt qua nỗi buồn trong mùa Giáng Sinh như thế nào? Bạn có thể nâng đỡ một ai đó đang đau buồn ra sao?
Lạy Chúa Jêsus, cảm ơn Ngài đã bỗng ẵm con qua những lúc vui buồn suốt cả năm.
—
THE LIGHT OF HOPE
By: Xochitl Dixon
Read: Psalm 42
Put your hope in God, for I will yet praise him, my Savior and my God. —
My mother’s shiny red cross should have been hanging next to her bed at the cancer care center. And I should have been preparing for holiday visits between her scheduled treatments. All I wanted for Christmas was another day with my mom. Instead, I was home . . . hanging her cross on a fake tree.
When my son Xavier plugged in the lights, I whispered, “Thank You.” He said, “You’re welcome.” My son didn’t know I was thanking God for using the flickering bulbs to turn my eyes toward the ever-enduring Light of Hope—Jesus.
The writer of Psalm 42 expressed his raw emotions to God (vv. 1–4). He acknowledged his “downcast” and “disturbed” soul before encouraging readers: “Put your hope in God, for I will yet praise him, my Savior and my God” (v. 5). Though he was overcome with waves of sorrow and suffering, the psalmist’s hope shone through the remembrance of God’s past faithfulness (vv. 6–10). He ended by questioning his doubts and affirming the resilience of his refined faith: “Why, my soul, are you downcast? Why so disturbed within me? Put your hope in God, for I will yet praise him, my Savior and my God” (v. 11).
For many of us, the Christmas season stirs up both joy and sorrow. Thankfully, even these mixed emotions can be reconciled and redeemed through the promises of the true Light of Hope—Jesus.
How has Jesus helped you process grief while celebrating Christmas? How can you support someone who’s grieving this season?
Dear Jesus, thank You for carrying me through times of grief and joy all year round.