Không Nên Nhớ Đến Tội Lỗi Nữa

KHÔNG NÊN NHỚ ĐẾN TỘI LỖI NỮA
(Sins Remembered No More)

Bởi Adam Holz
Đọc: Giê-rê-mi 31:27–34
Vì Ta sẽ tha thứ gian ác chúng và không nhớ đến tội lỗi chúng nữa. — Giê-rê-mi 31:34

Tôi chưa bao giờ nhìn thấy băng. Nhưng tôi cảm nhận được. Tôi đang lái chiếc xe bán tải của ông tôi, do bất cẩn nên bị trượt bánh trên băng. Chiếc xe quay tròn một, hai, ba vòng – và tôi lơ lửng trên không, văng ra khỏi bờ đê cao 4,5 mét. Tôi nghĩ rằng: trải nghiệm này thật tuyệt nếu như tôi không chết. Một lúc sau, chiếc xe va vào sườn dốc và lăn xuống vực. Xe thì vỡ vụn, còn tôi bò ra mà chẳng hề hấn gì.

Buổi sáng tháng 12 năm 1992 ấy, tôi đã phá nát một chiếc xe bán tải. Chúa đã tha thứ cho tôi. Nhưng còn ông tôi thì sao? Ông sẽ nói gì? Thực tế, ông chưa bao giờ nói một lời nào về chiếc xe đó cả. Không một lời nào. Không trách mắng, không đòi hỏi, không gì cả. Ông chỉ nở nụ cười cảm thông và vui mừng khi biết tôi không sao.

Tấm lòng ông nhắc tôi nhớ đến ân điển Chúa trong Giê-rê-mi 31. Bất chấp những sai lầm thảm hại của dân sự, Chúa hứa sẽ khôi phục mối quan hệ với họ: “Ta sẽ tha thứ gian ác chúng và không nhớ đến tội lỗi chúng nữa” (c.34).

Chắc hẳn ông sẽ không bao giờ quên tôi đã làm hỏng xe ông. Nhưng ông noi theo gương Chúa, không nhớ đến việc đó, không làm tôi xấu hổ, không bắt tôi làm việc để trả món nợ mà tôi đã gây ra. Đúng như Lời Chúa phán, ông chọn không nhớ đến việc đó nữa, như thể lỗi lầm tai hại của tôi chưa từng xảy ra.

Ơn tha thứ của Chúa ảnh hưởng như thế nào đến cách bạn nhìn nhận những thất bại của mình? Bạn bày tỏ ân điển Ngài với người khác ra sao?

Cha ôi, con xin cảm tạ ơn tha thứ của Cha. Lúc con cảm thấy hổ thẹn và mặc cảm, xin nhắc con nhớ rằng nhờ Đấng Christ, Cha không còn nhớ đến tội lỗi của con nữa.

Sins Remembered No More
By Adam Holz
Read: Jeremiah 31:27–34
I will forgive their wickedness and will remember their sins no more. Jeremiah 31:34

I never saw the ice. But I felt it. The back end of the pickup I was driving—my grandfather’s—fishtailed. One swerve, two, three—and I was airborne, flying off a fifteen-foot embankment. I remember thinking, This would be awesome if I wasn’t going to die. A moment later, the truck crunched into the steep slope and rolled to the bottom. I crawled out of the crushed cab, unscathed.

The truck was utterly totaled that December morning in 1992. God had spared me. But what about my grandfather? What would he say? In fact, he never said a single word about the truck. Not one. There was no scolding, no repayment plan, nothing. Just forgiveness. And a grandfather’s smile that I was okay.

My grandfather’s grace reminds me of God’s grace in Jeremiah 31. There, despite their tremendous failings, God promises a restored relationship with His people, saying, “I will forgive their wickedness and will remember their sins no more” (v. 34).

I’m sure my grandfather never forgot that I’d wrecked his truck. But he acted just like God does here, not remembering it, not shaming me, not making me work to repay the debt I rightfully owed. Just as God says He’ll do, my grandfather chose to remember it no more, as if the destructive thing I’d done had never happened.

How should God’s forgiveness affect how you see your failures? How can you show others grace?

Father, thank You for Your forgiveness. When I cling to my shame, help me to recall that, in Christ, You remember my sins no more.

www.hoithanhvuonnhoaz.com

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.