(Thơ: Thanh Hữu)
“Vì sự gian ác sẽ gia tăng nên tình yêu thương của nhiều người cũng phải nhạt dần. Nhưng ai kiên trì chịu đựng cho đến cùng sẽ được cứu rỗi” (Ma-thi-ơ 24:12-13).
Đường đời muôn nẻo quanh co,
Ngày đêm mưa nắng khó dò lối đi.
Đèo cao núi lớn hiểm nguy,
Sông sâu biển rộng chẳng khi nào cùng.
Tình yêu Thiên Chúa bao dung,
Cho ta đường sống thiên cung vĩnh hằng.
Đường trần dù có khó khăn,
Theo dấu chân Chúa bình an vui mừng.
Ta cần chiến đấu không ngừng,
Với bao cám dỗ, đến từng phút giây.
Biết bao thần học thời nay,
Đức tin, luân lý bề ngoài mà thôi:[i]
Chối bỏ quyền phép Ba Ngôi,
Chối bỏ ân tứ Linh Trời ban trao. [ii]
Phớt lờ Cứu rỗi lớn lao,
Chữa bịnh, đuổi quỷ không bao giờ màng.
Thỏa hiệp học thuyết trần gian,
Phá thai, đồng tính ngày càng cảm thông.
Chiều theo ảo vọng đám đông, [iii]
Chối bỏ thánh khiết ở trong lời Ngài …
Là công dân Chúa quyền oai,
Ta không bắt chước, theo đòi thế gian.[iv]
Nắm chặt Lời Chúa vững vàng,
Bước đi trung chính, không khoan nhượng gì.
Vững tin có Chúa cùng đi,
Dù cho xã hội chuyển di hướng nào.
Bước theo hướng dẫn trên cao,[v]
Hoàn thành mục đích Chúa trao cho mình.
Quyết không bỏ cuộc linh trình,
Mãi luôn tin cậy tôn vinh hát mừng.
Trần gian để lại sau lưng,
Hướng về thiên quốc, không ngừng ngợi khen.
THANH HỮU
Tháng 6 năm 2023
[i] 2Ti-mô-thê 3:5
[ii] ITi-mô-thê 4:14:
[iii] 2 Ti-mô-thê 4:3
[iv] Ê-phê-sô 5:11
[v] Ê-sai 30:21