Giữ kỷ luật
Cần cả thời gian cầu nguyện theo lịch trình và cả cầu nguyện tự phát, tuôn tràn. Lời cầu nguyện tự phát giống như vinh quang tỏa sáng từ khuôn mặt Môi-se sau khi ông dành thời gian với Chúa (Xuất 34: 34-35).
Rất dễ dàng, lúc đầu chúng ta dự định cầu nguyện nửa tiếng, rồi giảm còn hai mươi phút, rồi mười lăm, và sau đó chỉ còn một vài từ nhanh chóng tuôn ra trên đường đi làm.
Lẽ ra chúng ta cầu nguyện vào buổi sáng, nhưng sự vội vã, mất tập trung đã khiến ta chỉ nhìn thoáng qua Chúa trong khi ta có thể tận hưởng vinh quang Ngài. Nhiều nhiệm vụ khác, mặc dù tốt và đúng đắn, nhưng đã dần dần vượt qua điều quan trọng nhất (Lu-ca 10:42).
Cầu nguyện hàng ngày theo lịch đòi hỏi kỷ luật tin kính. Nếu muốn có mối quan hệ hiệp nhất sống động với Chúa, chúng ta cần phải theo khuôn mẫu trong Kinh Thánh, các môn đồ và chính Chúa chúng ta, là những người siêng năng dành một phần trong ngày để được ở một mình với Chúa (Thi thiên 119: 62; Đa-ni-ên 6: 10; Công vụ 3: 1; Lu-ca 5:16).
Mang theo Lời Chúa
Trong Kinh Thánh, lời cầu nguyện là phản ứng của chúng ta với sự mặc khải của Chúa, là câu trả lời của con người với lời phán thiêng liêng. Chúng ta chỉ có thể nói chuyện với Chúa vì Chúa đã nhắc đến chúng ta trước tiên.
Do đó, việc cầu nguyện trong Kinh Thánh bắt đầu bằng lời khích lệ hãy suy niệm về Lời Chúa (Thi thiên 1: 2). Những lời ca ngợi, tâm tình và xưng tội là tất cả kết quả của niềm vui trong luật pháp của Chúa và suy ngẫm ngày và đêm. Một người chìm đắm trong Lời Chúa sẽ không thể nào không cầu nguyện. Chúng tôi chỉ có thể cầu nguyện mà không ngừng khi mang theo Chúa bên mình.
Giống như trẻ em học nói bằng cách nghe giọng của cha mẹ, chúng ta học cầu nguyện bằng cách lắng nghe Cha chúng ta. Lời Ngài càng đọng lại trong lòng, chúng ta càng dễ dàng đáp lại với Ngài.
Bài: Scott Hubbard, dịch: Hồng Nhạn
www.hoithanhvuonnhoaz.com