“Đừng sợ chi, các ngươi tìm Đức Chúa Giê-xu Na-xa-rét, là Đấng đã chịu đóng đinh; Ngài sống lại rồi, chẳng còn ở đây; hãy xem nơi đã táng xác Ngài” (câu 6).
Câu hỏi suy ngẫm: Những phụ nữ đã làm gì và lo lắng điều gì? Bạn nhận ra những yếu tố quan trọng nào cần phải có trong đời sống thuộc linh? Thiên sứ đã nói gì với những người phụ nữ? Vì sao điều này lại rất quan trọng? Chúa Giê-xu thật sự là ai đối với bạn?
Vào sáng sớm Chúa Nhật, những phụ nữ đem thuốc thơm đến xức xác Chúa Giê-xu. Khi sự kiện Chúa bị đóng đinh vẫn còn nóng hổi, và đoàn dân gào thét đòi đóng đinh Ngài vẫn chưa rời Giê-ru-sa-lem, thì việc tìm đến mộ Chúa đòi hỏi một tình yêu rất lớn. Sự lo lắng của họ về hòn đá chặn trước cửa mộ cho thấy họ vẫn nghĩ Chúa Giê-xu vẫn đang chết và còn nằm trong mộ. Những phụ nữ này có tình yêu với Chúa, nhưng tình yêu đó không được dẫn dắt bởi đức tin. Họ đã để cho cảm xúc và những điều họ nhìn thấy che mờ những điều Chúa Giê-xu đã nói với họ, nên dù rất thành tâm và yêu Chúa, họ vẫn không tin Lời Ngài.
Điều gì đang ảnh hưởng và hướng dẫn đời sống chúng ta? Đức tin phải đặt trên nền tảng Lời Chúa và vượt trên cảm xúc cùng những điều mắt thấy. Chính sự hiểu biết và trưởng thành trong Lời Chúa sẽ ảnh hưởng trên đức tin chúng ta, và sẽ hướng dẫn những quyết định cũng như cách sống chúng ta mỗi ngày.
Trước sự hoảng sợ của những phụ nữ, thiên sứ đã nói “đừng sợ chi,” Chúa Phục Sinh đem đến sự bình an dù đối diện với hoàn cảnh nào. “Các ngươi tìm Đức Chúa Giê-xu Na-xa-rét, là Đấng đã chịu đóng đinh,” sai lầm của những phụ nữ là họ vẫn nhìn Chúa là “Đức Chúa Giê-xu Na-xa-rét,” một người đã chết. Họ yêu mến Chúa, chăm chú nghe Ngài dạy dỗ nhưng chỉ dừng lại ở mức độ đó. Tại đây các thiên sứ khẳng định Chúa Giê-xu trong vai trò Con Người đã chịu khổ và chết, nhưng hiện nay Ngài đã sống lại. Rồi thiên sứ truyền đạt cho họ mệnh lệnh “hãy đi nói” (câu 7). Những người phụ nữ này là nhân chứng đầu tiên của sự phục sinh, và trách nhiệm của chứng nhân là “hãy đi nói.” Chúa không đòi hỏi chúng ta nói điều mình không biết, nhưng chỉ nói điều mình đã kinh nghiệm.
Nói cho ai? “…cho các môn đệ Ngài và cho Phi-e-rơ,” là những người gần nhất và cần nghe nhất. Các môn đệ đang sống trong tâm trạng lo lắng, run sợ, do đó họ cần nghe Tin Mừng này. Cũng nói cho ông Phi-e-rơ, vì ông là môn đệ đã chối Thầy mình. Tại đây, chúng ta nhìn thấy tình yêu của Chúa dành cho một người thất bại như ông Phi-e-rơ. Chúa Giê-xu đã thấy trước mọi sự, thấy trước những thất bại của các môn đệ, nhưng Ngài vẫn lựa chọn và sử dụng họ trong ân sủng của Ngài. Sự phục sinh của Chúa đem đến sự sống, sức mạnh, lòng can đảm, và một sứ mệnh cho cuộc đời những người theo Ngài.
Bạn đang sống và phục vụ thế nào trong năng quyền Chúa Phục Sinh?
Lạy Chúa Giê-xu, con chúc tụng Ngài vì sự sống lại của Ngài. Xin Chúa cho con sống mỗi ngày trong năng quyền phục sinh để hoàn thành sứ mạng của một chứng nhân.
(Sưu tầm)