Đọc: Gia-cơ 4:7-17
Sự sống của anh em là gì? Vì anh em chỉ như hơi nước, xuất hiện trong giây lát rồi lại tan ngay. — Gia-cơ 4:14
Các học giả ngày xưa Jerome và Tertullian đã đề cập đến câu chuyện về thời La Mã cổ đại, sau khi một vị tướng có chiến thắng vĩ đại, ông sẽ diễu hành trên cỗ xe sáng chói qua các con đường trung tâm của thủ đô từ bình minh đến hoàng hôn.
Đám đông sẽ reo hò. Vị tướng sẽ đắm mình trong sự tôn vinh, thích thú với vinh dự lớn nhất đời mình. Tuy nhiên, truyền thuyết kể rằng sẽ có một người hầu đứng sau vị tướng cả ngày, thì thầm vào tai ông: Memento mori (“Hãy nhớ rằng ông sẽ phải chết”). Giữa tất cả những lời ca tụng, vị tướng rất cần sự khiêm tốn khi nhớ rằng mình là loài người tạm bợ.
Gia-cơ đã viết thư cho cộng đồng bị tiêm nhiễm những ước muốn kiêu ngạo và thói tự cao. Trước sự kiêu ngạo của họ, ông đã nói những lời thẳng thắn: “Đức Chúa Trời chống cự kẻ kiêu ngạo, nhưng ban ân điển cho người khiêm nhường” (Gia. 4:6). Điều họ cần là “hạ mình xuống trước mặt Chúa” (c.10). Và họ sẽ bày tỏ sự hạ mình này như thế nào? Giống như các vị tướng La Mã, họ cần nhớ rằng mình sẽ chết. Gia-cơ nhấn mạnh: “Anh em không biết ngày mai sẽ thế nào, sự sống của anh em là gì? Vì anh em chỉ như hơi nước, xuất hiện trong giây lát rồi lại tan ngay” (c.14). Việc nhìn nhận sự ngắn ngủi của mình sẽ giải phóng họ để sống theo ý muốn vững bền của Chúa hơn là những nỗ lực mong manh của bản thân (c.15).
Khi quên rằng ngày tháng của mình sắp hết, chúng ta dễ trở nên kiêu hãnh. Nhưng khi khiêm nhường vì nhận biết sự mong manh ngắn ngủi của mình, chúng ta sẽ thấy mọi hơi thở và mọi khoảnh khắc đều là ân điển. Hãy nhớ rằng chúng ta sẽ chết.
Câu chuyện về các vị tướng La Mã và cụm từ Hãy nhớ rằng chúng ta sẽ chết nói với bạn điều gì? Tại sao bạn cần nhớ đến sự ngắn ngủi của đời mình?
Chúa ơi, con muốn nghĩ rằng con có thể kiểm soát cuộc sống. Đôi khi con hành động như thể con sẽ sống mãi mãi. Xin giúp con biết khiêm nhường và tìm kiếm sự sống chỉ có trong Ngài. Amen
Winn Collier
www.hoithanhvuonnhoaz.com