Như con đã biết, nhân loại đang tiến gần đến sinh nhật của ta. Mỗi năm đều có một lễ kỷ niệm để vinh danh ta và ta nghĩ rằng năm nay lễ kỷ niệm sẽ được lặp lại. Trong thời gian này, có rất nhiều người mua sắm quà tặng, có rất nhiều thông báo trên đài phát thanh, quảng cáo truyền hình và ở mọi nơi trên thế giới mọi người đều nói rằng sinh nhật của ta đang ngày càng đến gần.
Thật sự rất vui khi biết rằng ít nhất mỗi năm một lần, một số người nghĩ về ta. Như con đã biết, lễ kỷ niệm sinh nhật của ta đã bắt đầu từ nhiều năm trước. Lúc đầu, mọi người dường như hiểu và biết ơn tất cả những gì ta đã làm hoặc họ, nhưng dần dà về sau, dường như không ai biết lý do của lễ kỷ niệm. Gia đình và bạn bè quây quần bên nhau và có rất nhiều niềm vui, nhưng họ không biết ý nghĩa của lễ kỷ niệm.
Ta nhớ rằng năm ngoái có một bữa tiệc lớn để vinh danh ta. Bàn ăn có đầy đủ các loại thức ăn ngon, bánh ngọt, trái cây, các loại hạt và sôcôla. Đồ trang trí rất tinh tế và có rất nhiều món quà được gói rất đẹp. Nhưng, con có biết điều gì không? Ta đã không được mời. Ta là khách mời danh dự và họ không nhớ đã gửi lời mời cho ta. Bữa tiệc là dành cho ta, nhưng khi ngày trọng đại đó đến, ta bị bỏ lại bên ngoài, họ đã đóng sập cửa trước mặt ta, dầy ta đã rất muốn ở bên họ và cùng ăn với họ. Thực ra, điều đó không làm ta ngạc nhiên vì trong vài năm gần đây, tất cả đều đóng cửa với ta.
Vì ta không được mời nên ta quyết định bước vào bữa tiệc mà không gây ồn ào. Ta đi vào và đứng trong một góc. Họ đều đang uống rượu; có một số người say sưa kể những câu chuyện cười và cười nhạo mọi thứ. Họ đã có một khoảng thời gian tuyệt vời. Trên hết, có một người đàn ông to béo mặc đồ đỏ, có bộ râu dài màu trắng bước vào phòng và la hét Ho-Ho-Ho! Ông ấy có vẻ căng hồng vì đã uống nhiều, ngồi ở ghế sofa và tất cả lũ trẻ chạy đến reo mừng: “Santa Claus, Santa Claus”(Ông già Nô-ên) như thể bữa tiệc để vinh danh ông ấy! Vào nửa đêm, tất cả mọi người bắt đầu ôm nhau; Ta dang rộng vòng tay chờ ai đó ôm ta, và con có biết không ai ôm ta.
Đột nhiên tất cả họ bắt đầu chia sẻ quà tặng. Họ đã mở từng cái một với sự kỳ vọng lớn lao. Khi tất cả đã được mở ra, ta chờ đợi, có lẽ, có một cái cho mình không. Con sẽ cảm thấy gì nếu vào ngày sinh nhật của mình, mọi người đều chia sẻ những món quà và con không nhận được một món quà nào?
Ta chợt hiểu rằng ta không được mong đợi trong bữa tiệc đó và lặng lẽ rời đi. Mỗi năm nó trở nên tồi tệ hơn. Người ta chỉ nhớ đến những món quà, những bữa tiệc, ăn uống chứ không ai nhớ đến ta.
Ta mong ước Giáng sinh là ngày mà con cho phép ta bước vào cuộc sống của con! Ta cũng mong ước con nhận ra sự thật rằng gần hai nghìn năm trước ta đã đến thế giới này để hiến mạng sống của ta cho con, trên thập tự giá, để cứu con. Hôm nay, ta chỉ muốn rằng con hãy tin vào điều này với tất cả trái tim của con.
Ta muốn chia sẻ vài điều với con. Vì nhiều người đã không mời ta đến bữa tiệc của họ, nên ta sẽ tổ chức lễ kỷ niệm của riêng mình, một bữa tiệc lớn mà chưa ai có thể tưởng tượng được, một bữa tiệc hoành tráng. Ta vẫn đang thực hiện những thu xếp cuối cùng.
Hôm nay ta gửi rất nhiều lời mời và có một lời mời dành cho con. Ta muốn biết con có muốn tham dự không và ta sẽ để dành chỗ cho con và viết tên con bằng những chữ cái vàng trong cuốn sổ lưu bút tuyệt vời của ta. Chỉ những người trong danh sách khách mời mới được mời tham dự bữa tiệc. Những người không trả lời lời mời sẽ bị bỏ lại bên ngoài. Hãy chuẩn bị vì khi tất cả đã sẵn sàng, con sẽ là một phần của bữa tiệc tuyệt vời của ta. Hẹn sớm gặp lại. Ta thương con!
Jesus Christ
Ps: Hãy chia sẻ thông điệp này với những người thân yêu của bạn, trước Giáng sinh.
(Sưu tầm – www.hoithanhvuonnhoaz.com)