Ma-ri nói: “Linh hồn tôi tôn ngợi Chúa, tâm linh tôi mừng rỡ trong Đức Chúa Trời là Cứu Chúa tôi, vì Ngài đã đoái thương thân phận hèn mọn của tớ gái Ngài. Này, từ nay về sau, mọi thế hệ sẽ khen tôi là người có phước.” Lu-ca 1:46-47
Ca ngợi là một đáp ứng tự phát của một người biết ơn Chúa khi ở trước mặt Ngài. Ai biết Chúa và kinh nghiệm Chúa một cách thân tín ca ngợi Chúa bằng những lời suy tôn sâu xa nhất. Cô Ma-ri lúc ấy vô cùng xúc động về ơn lành của Chúa đối với cô. Để đáp lại, Ma-ri đã hát lên một bài ca hay nhất và sâu xa nhất được ghi lại trong Kinh Thánh. Ai tìm cách ngăn chặn lời ca ngợi của một tâm hồn biết ơn Chúa không khác nào cố ngăn cản dòng chảy của một thác nước. Chúa đã tạo dựng nên con người chúng ta để tôn vinh ca ngợi Ngài; khi chúng ta quây quần chung quanh ngôi Chúa ở trên trời, thì hoạt động chính của chúng ta là tôn vinh ca ngợi Chúa.
Bạn không bao giờ cần phải tìm lý do tại sao Chúa đáng cho bạn ca ngợi. Bạn cảm thấy sung sướng trong những giây phút ca ngợi Chúa dù riêng tư hay tập thể trong thờ phượng. Nếu đời sống bạn không tràn đầy ca ngợi Chúa, thì có lẽ bạn đã mất sự cảm kích về ân lành của Chúa ban xuống cho bạn. Xin đừng bao giờ quên Chúa đã cứu mình từ đâu về. Cũng đừng bao giờ coi thường sự bảo đảm vĩnh hằng ở với Chúa. Cũng đừng coi thường tình nghĩa anh em chị em giữa những người cùng niềm tin nơi Chúa.
Hãy dành thời gian đếm phước lành của Chúa tuôn đổ xuống trên bạn. Khi bạn suy niệm về tình thương và đức nhân từ vô biên của Chúa đối với mình, bạn sẽ muốn ca ngợi Chúa như cô Ma-ri ngày xưa vậy. Ca ngợi tự phát là ca ngợi chính đáng nhất. Vì ca ngợi như thế rất tự nhiên, vì đó là sự biểu lộ riêng tư và chân thật của tâm hồn biết ơn Chúa và một đời sống đã từng tiếp cận với Đức Chúa Trời toàn thành toàn thiện.
(Sưu tẩm)
www.hoithanhvuonnhoaz.com