Đọc: Sáng Thế Ký 28:10-15, 20-22
Nếu Đức Chúa Trời ở với con, gìn giữ con … thì Đức Giê-hô-va sẽ là Đức Chúa Trời của con. — Sáng Thế Ký 28:20-21
Aubrey mua một chiếc áo khoác có lót lông cho người cha cao tuổi của mình, nhưng ông đã qua đời trước khi có thể mặc nó. Vì vậy cô đã đặt một tờ ghi lời khích lệ và 20 đô-la vào túi áo rồi đem tặng cho tổ chức từ thiện.
Cách đó 145km, không thể chịu đựng sự rối loạn trong gia đình, cậu thanh niên Kelly 19 tuổi rời khỏi nhà mà không đem theo áo khoác. Cậu chỉ có một nơi để trở về – nhà của người bà đã cầu nguyện cho cậu. Vài giờ sau, cậu xuống xe buýt và ở trong vòng tay của bà mình. Để che chắn cho cậu khỏi cơn gió mùa đông, bà nói: “Bà phải lấy cho cháu một chiếc áo khoác!”. Tại cửa hàng mục vụ, Kelly mặc thử chiếc áo mà cậu thích. Luồn tay vào túi áo, cậu tìm thấy một phong bì – với tờ 20 đô-la và ghi chú của Aubrey.
Gia-cốp trốn khỏi gia đình rối loạn của mình vì sợ mất mạng (Sáng. 27:41-45). Khi ông dừng lại nghỉ đêm, Đức Chúa Trời hiện ra với Gia-cốp trong giấc mơ. Chúa phán với ông: “Nầy, Ta ở với con, con đi đâu, Ta sẽ theo gìn giữ đó” (28:15). Gia-cốp thề rằng: “Nếu Đức Chúa Trời ban cho con bánh ăn, áo mặc… thì Đức Giê-hô-va sẽ là Đức Chúa Trời của con” (c.20-21).
Gia-cốp lập một bàn thờ bằng đá và đặt tên nơi đó là “đền của Đức Chúa Trời” (c.22). Kelly đem theo 20 đô-la và tờ ghi chú của Aubrey khắp nơi. Mỗi thứ đều như một lời nhắc nhở rằng dù chúng ta chạy đến đâu, Chúa vẫn ở đó.
Khi bạn phải “chạy”, dù theo nghĩa đen hay nghĩa bóng, bạn đã đi đâu và đến với ai? Làm cách nào để nhắc nhở bản thân về sự hiện diện của Chúa trong cuộc sống?
Cha ơi, Ngài là Đấng duy nhất con có thể chạy đến. Xin giúp con đến với Ngài trước nhất.
Sưu tầm
www.hoithanhvuonnhoaz.com