Đọc: Thi Thiên 57
Đức Chúa Trời ôi! Xin thương xót con, xin thương xót con, vì linh hồn con nương náu nơi Chúa! — Thi Thiên 57:1
George Whitefield (1714–1770) là một trong những nhà truyền giáo đầy ơn và có kết quả nhất trong lịch sử, giúp hàng ngàn người tin nhận Chúa Jêsus. Nhưng cuộc đời ông không tránh khỏi sự tranh cãi. Việc ông giảng đạo ngoài trời (để thích hợp với đám đông lớn) đôi khi bị chỉ trích bởi những người nghi ngờ về động cơ của ông và cho rằng ông chỉ nên giảng trong bốn bức tường nhà thờ.
Tấm bia mộ của Whitefield đã làm sáng tỏ phản ứng của ông trước lời lẽ cay nghiệt của người khác: “Tôi sẵn lòng chờ đến Ngày Phán Xét để làm sáng tỏ danh dự của tôi; và sau khi tôi chết, tôi chỉ muốn văn bia được viết như thế này: ‘Nơi an nghỉ của George Whitefield – ông ấy là người thế nào, ngày tận thế sẽ rõ.’”
Trong Cựu Ước, khi Đa-vít phải đối mặt với những lời chỉ trích gay gắt từ người khác, ông cũng phó thác mình cho Chúa. Khi Sau-lơ vu cáo Đa-vít đứng đầu một cuộc nổi loạn và ông buộc phải chạy vào một hang động để trốn đội quân của Sau-lơ đang tới gần, Đa-vít mô tả mình “ở giữa các sư tử”, những kẻ “có răng như ngọn giáo, mũi tên và lưỡi chúng sắc như gươm” (Thi. 57:4). Nhưng ngay cả trong nơi khó khăn đó, Đa-vít đã hướng về Chúa và tìm được sự an ủi nơi Ngài: “Vì lòng nhân từ Chúa cao đến tận trời, đức thành tín Chúa cao đến tận mây” (c.10).
Khi người khác hiểu lầm hoặc khước từ chúng ta, thì Chúa là “nơi nương náu” của chúng ta (c.1). Nguyện Ngài mãi được ngợi khen vì tình yêu dư dật và chẳng hề phai tàn của Ngài!
Việc sống trong sự thương xót của Chúa giúp bạn thế nào khi bạn nản lòng? Bạn sẽ bày tỏ tình yêu của Ngài với người khác ra sao?
Aba, lạy Cha, con ngợi khen Ngài vì bởi Con Ngài, Ngài chấp nhận con mãi mãi. Hôm nay, con nương náu trong tình yêu trọn vẹn của Ngài.
James Banks
www.hoithanhvuonnhoaz.com