Vị giám đốc nọ ngồi uống trà nói chuyện với người bạn cũ về chủ đề sau những năm 90. Ông kể công ty mình mới tuyển một cậu nhân viên sinh năm 1997 có giáo dục rất được, ông chuẩn bị bồi dưỡng cho cậu ta. Người bạn hỏi, cậu đó mới đến không lâu, sao ông biết cậu ta có giáo dục?
Ông bạn giám đốc kể, có lần khách đến công ty tìm ông, đúng lúc cậu nhân viên trẻ mang tài liệu tới, cậu ta liền rót một tách trà bê qua mời khách.
Đặt tách trà trước mặt khách, cậu không hề bỏ đi ngay mà xoay tách trà để tay cầm hướng về phía tay phải của khách. Thấy hành động này của cậu nhân viên trẻ, vị khách mỉm cười gật đầu.
Sau khi cậu ta đi ra, người khách mới nói: “Cậu nhân viên này của công ty ông làm việc rất chu đáo. Tôi có thể nhận ra điều đó qua hành động vừa rồi của cậu ấy. Tay cầm của tách trà hướng về phía tay phải của tôi, như vậy tôi có thể đưa tay cầm tách trà mà không cần phải vòng tay phải, thậm chí có thể làm đồ tách trà.” Nghe người khách nói vậy, ông giám đốc cũng cười, cảm thấy cậu nhân viên này của mình thật sự rất chu đáo.
Sau đó, ông thường để ý quan sát cậu nhân viên và phát hiện ra thường ngày cậu ta cũng luôn rất chú trọng những chi tiết nhỏ. Chẳng hạn đi xe cùng lãnh đạo, lên xuống thang máy, quan tâm đồng nghiệp, cậu ta đều rất tự nhiên, lời nói và cử chỉ luôn tôn trọng người khác.
Ông giám đốc xúc động nói:
“Giàu nghèo đều không bằng có giáo dục. Nếu con tôi bước ra xã hội cũng có thể chú trọng chi tiết như vậy thì thật sự rất tốt.” Người bạn tán đồng: “Đúng là nhìn vào sự sống cái chết để biết tình cảm của người khác, nhìn vào những điều chi tiết nhỏ nhặt để biết người khác có giáo dục hay không.”
Cuộc sống do những chi tiết nhỏ hợp thành. Hiểu người phải thông qua chuyện nhỏ, nhìn người phải thông qua chi tiết. Có lúc, phản ứng và hành động vô ý cũng tình cờ thể hiện sự có giáo dục chân thực nhất của một con người.
Có giáo dục không phân giàu nghèo, sang hèn. Dù là người có địa vị thấp kém nhưng chi tiết thể hiện sự có giáo dục lộ ra cũng sẽ toát lên ánh sáng khiến người khác nể phục.
Người có giáo dục khiến người khác cảm thấy như được tắm mưa xuân, kẻ vô giáo dục khiến người ta cảm thấy như hóc xương trong cổ họng.
Người có giáo dục thật sự không hề cố ý phân biệt vấn đề lớn nhỏ, càng không để ý tuổi tác già trẻ hay thân phận cao thấp của đối phương.
Người có giáo dục thật sự là sự ràng buộc trước mặt, sự tự giác sau lưng. Mỗi chi tiết nhỏ trong cuộc sống đều là một lần khúc xạ của giáo dục.
Muốn chú trọng hoàn thiện cho “khuôn mặt thứ hai” của bản thân thì hãy làm một người có giáo dục. Quan tâm đến người khác, đối đãi nhẹ nhàng, tạo thuận lợi, truyền hơi ấm là những điều làm cho xã hội của chúng ta thêm tốt đẹp.
Khi bạn được càng nhiều người tôn trọng và yêu quý thì đường đời của bạn sẽ càng đi xa hơn.
Hong Anh
www.hoithanhvuonnhoaz.com