Đọc:Lê-vi Ký 23:15-22
Hãy để phần đó cho người nghèo và cho kẻ khách ngoại bang …- Lê-vi Ký 23:22
Các đồng một xu, năm xu, mười xu,và hai mươi lăm xu, và thỉnh thoảng là nửa đô la. Đó là những gì bạn có thể tìm thấy trên đầu giường của ông ấy. Ông thường lấy ra hết những gì trong túi của mình mỗi tối và để chúng ở đó, vì ông biết rằng rồi chúng sẽ đến – chúng ở đây là những đứa cháu của ông.
Theo thời gian, những đứa trẻ đã quen với việc ghé thăm đầu giường của ông ngay khi chúng đến. Ông ấy có thể bỏ tất cả những đồng tiền lẻ đó vào một cái lọ tiền xu hoặc thậm chí gửi tiết kiệm với chúng. Nhưng ông đã không làm thế. Ông vui vẻ với việc để chúng ở đó cho những bạn nhỏ, những vị khách quý trong nhà ông.
Một suy nghĩ tương tự cũng được thể hiện trong Lê-vi Ký 23 khi đề cập đến việc thu hoạch. Đức Chúa Trời, qua Môi-se, đã phán với dân sự một điều khá lạ lùng: “chớ gặt tận đầu đồng, và chớ mót lúa sót lại” (c. 22). Về cơ bản, Ngài có ý phán rằng, “Hãy để lại một chút gì đó.” Sự dạy dỗ này nhắc nhở dân sự rằng Đức Chúa Trời là chủ mùa gặt ngay từ ban đầu, và rằng Ngài đã sử dụng dân sự Ngài để chu cấp cho những người yếu thế (những người ngoại).
Lối nghĩ ấy chắc chắn không phải là chuẩn mực trong thế giới của chúng ta. Nhưng đó chính xác là lối nghĩ xác định những con trai, con gái có lòng biết ơn của Đức Chúa Trời. Ngài vui thích một tấm lòng rời rộng. Và điều đó thường đến qua bạn và tôi.
Phản ứng đầu tiên của bạn đối với suy nghĩ “hãy để lại một chút gì đó” là gì? Nêu một cách mà bạn có thể thực hành sự rời rộng đầy ong biết ơn như vậy đối với người nghèo khó hoặc khách lạ trong đời sống bạn?
Chúa yêu thương ôi, cảm tạ Ngài chu cấp cho đời sống con. Xin ban cho con đôi mắt nhận ra những cách con có thể chia sẻ với những người khác, đặc biệt là những người khốn khó.
John Blase
www.hoithanhvuonnhoaz.com