Ngày xưa, có một hộ gia đình vô cùng nghèo, nhưng họ không muốn người khác biết mình nghèo, vì vậy ngay từ khi con còn nhỏ, đã “tẩy não” chúng, nói rằng gia đình mình rất giàu có, nhưng điều kiện cuộc sống lại sờ sờ ra đấy, đứa nhỏ cũng không biết phải mở miệng ra sao.
Nhưng người cha lại luôn dặn con rằng, bất kể là khi nào, cũng phải nói rơm rạ như chăn lụa, nước nhạt như trà thơm…
Cứ như vậy, đứa trẻ nói y lời cha dạy không sai tí nào, người khác cũng luôn cho rằng gia đình họ rất giàu có.
Một hôm có khách tới chơi nhà, người cha bảo con trai bưng trà thơm lên mời khách, kết quả con trai bưng lên một chén nước trắng, người cha vội vàng giải thích: “Con trẻ chưa hiểu chuyện”, người khách cũng cho rằng cậu bé nghịch ngợm.
Kết quả, cậu con trai bưng “trà thơm” lên xong như không rời đi ngay, mà còn tỏ ý muốn đứng lại gần nói nhỏ vào tai người cha điều gì đó, người cha lúc này giận dữ nói: “Có chuyện gì thì cứ nói ra, nhà có khách mà sao con không hiểu phép tắc gì thế?”
Không ngờ đứa con lớn tiếng nói: “Cha, trên râu cha có chăn lụa kìa”, người cha đưa tay sờ lên râu thì thấy một cọng rơm ở trên râu của mình.
Người khách rất nhanh hiểu ra được vấn đề, sau khi ra về một cách gượng gạo, kể từ đó về sau, không còn tin tưởng người bạn của mình nữa…
Ai cũng có chút máu sĩ diện trong người cả, vốn dĩ sĩ diện cũng không phải chuyện xấu gì, nhưng nếu vì sĩ diện mà nói dối quanh co thì cũng không phải điều tốt đẹp.
Như Nguyễn
www.hoithanhvuonnhoaz.com