“Vì chúng tôi là hương thơm của Đấng Christ dâng lên Đức Chúa Trời, giữa những người được cứu rỗi và những kẻ bị hư mất.” II Cô-rinh-tô 2:15
Trong đời có một số mùi làm cho ta nhớ những sự việc – có thể là một loại nước hoa làm bạn nhớ đến một chuyện tình nào đó hay mùi thức ăn làm cho bạn nhớ đến bà nội của mình.
Mời bạn suy nghĩ về đức tính của những người nhận bức thư thứ hai mà sứ đồ Phao-lô gởi đi Cô-rinh-tô. Trong số những người này có cả những người sống vô đạo, là những đối tượng mà ông có đề cập đến trong bức thư thứ nhất.
Ông viết: “Trước đây anh em có đôi người như vậy. Nhưng trong danh Chúa là Đức Chúa Giê-xu Christ và trong Thánh Linh của Đức Chúa Trời chúng ta, anh em đã được thanh tẩy, được thánh hóa và được xưng công chính.” (1 Cô-rinh-tô 6:11). Đó là sắc vẻ của họ trước khi đến với ánh sáng của Chúa, sau đó cuộc đời của họ đã được biến đổi qua cuộc gặp gỡ Chúa Cứu Thế. Sứ đồ Phao-lô hình dung họ như đang theo Chúa trong một đoàn quân diễu hành chiến thắng.
Sứ đồ Phao-lô ví sánh họ như đoàn quân La-mã chiến thắng trở về sau những trận chiến và diễu hành qua đường phố La-mã hay Pompei, dẫn theo đoàn tù binh bị xích xiềng. Ông cũng đề cập đến mùi hương tỏa ra từ trong một chiếc bình mà tế sư đi trước đoàn quân vừa đi vừa lắc. Ông nhắc cho những công dân yếu đuối của Nước Trời nhớ rằng họ đã được Chúa giải phóng khỏi cảnh nô lệ đày đọa trên cuộc đời họ, và rằng Ngài đã ban cho họ đắc thắng những thất bại của họ.
Sứ đồ Phao-lô nói rằng những người được chuộc tung rải ra một mùi hương, hương thơm của những người được cứu và khỏi mùi hôi hám của những người bị hư vong. Phao-lô gọi đó là “hương thơm của Đấng Christ”.
(Sưu tầm)
www.hoithanhvuonnhoaz.com