Hôn nhân là những cuộc cãi vã không hồi kết…
Hôm nay là kỷ niệm ngày cưới của Ria và Manoj và cô đang đợi chồng đi làm về để ăn mừng.
Sau vài năm hôn nhân, mọi thứ giữa họ đã bắt đầu thay đổi. Từ một cặp đôi yêu nhau nồng nàn, chỉ nhìn thấy nhau cũng cảm thấy hạnh phúc, giờ đây, họ đã trở nên xa cách ít nhiều. Không có mâu thuẫn gì to tát, nhưng những tranh cãi lặt vặt trong cuộc sống cũng đủ làm cho tình cảm của họ nguội dần đi.
Cả hai dần thấy đối phương là một sự phiền phức đối với mình.
Manoj vẫn chăm sóc vợ, nhưng nhiều khi là do thói quen, chứ không phải do cảm xúc yêu thương anh dành cho một cô gái dịu dàng và biết cảm thông của ngày xưa. Còn Ria cũng không tìm lại được một người đàn ông sẵn sàng bao dung cho những lỗi lầm của cô như trước khi họ làm đám cưới.
Chính vì thế, chỉ vì một chuyện nhỏ nhặt, họ cũng có thể cãi nhau cả ngày.
Thế nhưng, dù sao hôm nay cũng là kỷ niệm ngày cưới, cả hai đều không muốn gây hấn, và họ dự định sẽ vẫn tổ chức lễ kỷ niệm như mọi năm.
Khi tiếng chuông cửa vang lên, Ria vội vàng chạy ra mở cửa. Manoj đứng đó với một nụ cười rạng rỡ và một bó hoa dành cho vợ. Ria tươi cười nhận lấy bó hoa rồi bảo chồng, rồi cô bảo, hôm nay, cô muốn được làm hòa với anh, rồi họ sẽ cùng nhau uống sâm-panh, thắp nến, mở những bản nhạc mà ngày xưa họ đều yêu thích…
Manoj cũng vui vẻ đáp lại, anh ôm cô rồi dịu dàng bảo rằng anh rất vui vì cả hai đã có thể hòa hợp trở lại như thế.
Cuộc điện thoại bất ngờ
Đột nhiên, điện thoại trong phòng ngủ bỗng đổ chuông.
Ria chạy vội vào nghe, rồi thấy lạnh hết cả sống lưng khi đầu dây bên kia có người giới thiệu: “Xin chào, chúng tôi gọi tới từ sở cảnh sát. Đây có phải là số điện thoại nhà anh Manoj Kumar không?”.
Ria cảm giác như tim mình bị hẫng 1 nhịp, nhưng rồi vẫn cố gắng bình tĩnh trả lời: “Vâng, đúng như vậy. Các anh gọi đến đây có việc gì không?’.
“Rất tiếc, thưa cô, chúng tôi gọi tới đây để thông báo với cô một sự việc đáng buồn. Ở đây đã xảy ra một vụ tai nạn, và chúng tôi tìm được số điện thoại này ở trong ví của nạn nhân. Người đàn ông này không may đã qua đời rồi. Cô có thể đến đây nhận dạng thi thể được không?”, những lời lẽ rành rọt của người cảnh sát như bóp nát trái tim của Ria.
Ria gào lên trong điện thoại: “Không thể nào, chồng tôi đang ở nhà với tôi mà”.
“Xin lỗi cô, nhưng vụ tai nạn đã xảy ra vào chiều nay, khi anh ấy đi làm trở về và xuống xe buýt”, câu khẳng định của người cảnh sát khiến Ria dường như mất đi hy vọng cuối cùng.
Có lẽ nào những bộ phim cô từng xem, kể về những linh hồn của người đã ra đi nhưng vẫn còn vương vấn cõi trần nên còn lảng vảng đâu đó là dựa trên chuyện có thật ư?
Có phải Manoj của cô đã ra đi, nhưng vì hôm nay là kỷ niệm ngày cưới của họ nên anh vẫn quay trở về gặp cô lần cuối không? Có lẽ nào đó là lý do hôm nay anh ôm cô chặt hơn mọi ngày, còn nở nụ cười ngọt ngào với cô, bảo cô rằng anh rất vui vì cả hai đã có thể hòa hợp trở lại như thế? Trái tim cô như chùng xuống.
Cô chạy ào ra khỏi phòng ngủ, chạy ra phòng khách, rồi phòng bếp nhưng vẫn không thấy Manoj đâu. Nước mắt cô nhòa đi.
Cô tự lẩm bẩm với mình như một người điên: “Đúng thế rồi. Anh ấy đã rời bỏ mình mãi mãi. Giá mình có một cơ hội để làm hòa với anh ấy, mình sẽ không bao giờ cãi vã với anh ấy nữa. Thế nhưng, cơ hội đó đã mãi mãi mất đi rồi. Mình đã vĩnh viễn mất đi cơ hội đó rồi “.
Lẩm bẩm xong, Ria suy sụp phủ phục xuống nền nhà, khóc như một đứa trẻ.
Đột nhiên, cửa phòng tắm bật mở. Manoj đột ngột từ bên trong bước ra, vừa lau người vừa kể với vợ: “Em à, anh quên chưa kể cho em chuyện này. Hôm nay, sau khi mua hoa tặng em, trên đường trở về nhà anh đã bị móc mất ví trên xe buýt đấy”.
* Cuộc sống có thể sẽ không cho bạn một cơ hội thứ 2 như cặp vợ chồng trong câu chuyện nói trên.
Chính vì thế, đừng bao giờ lãng phí bất kỳ khoảnh khắc nào trong cuộc sống khi bạn còn có cơ hội để làm một điều gì đó có ý nghĩa. Hãy trân trọng các mối quan hệ của bạn, hãy trân trọng những người mà bạn đã gặp, nhất là người đầu ấp tay gối với bạn.
Hãy bỏ qua những mâu thuẫn nhỏ nhặt trong cuộc sống, sống một cuộc đời rực rỡ và tuyệt vời nhất có thể, để bạn không còn gì phải hối tiếc, và cũng bởi vì, hơn ai hết, bạn là người xứng đáng có được điều đó.
Theo Moral Stories.
(www.hoithanhvuonnhoaz.com)