Đọc: Giăng 5:1-9
Chúa đã giải cứu linh hồn tôi khỏi chết… Tôi sẽ đi trước mặt Đức Giê-hô-va trong đất kẻ sống. — Thi Thiên 116:8-9
Mẫu quảng cáo khiến tôi mỉm cười: “Đôi vớ thoải mái nhất trong lịch sử của đôi chân”. Sau đó, để mở rộng lời tuyên bố về tin tốt lành cho đôi chân, bài quảng cáo nói rằng bởi vì vớ vẫn là món đồ cần nhất ở những ngôi nhà dành cho người vô gia cư, nên với mỗi đôi vớ được bán ra, công ty sẽ tặng một đôi cho người nghèo.
Hãy tưởng tượng nụ cười khi Chúa Jêsus chữa lành cho người đàn ông không thể đi được trong ba mươi tám năm (Giăng 5:2-8). Bây giờ hãy tưởng tượng vẻ mặt trái ngược của các quan chức đền thờ, những người không hề cảm kích trước sự chăm sóc của Chúa Jêsus dành cho đôi chân hay tấm lòng của người đã chờ đợi quá lâu để được giúp đỡ. Họ buộc tội người đàn ông và Chúa Jêsus vi phạm luật về ngày Sa-bát (c.9-10; 16-17). Họ chỉ nhìn thấy luật lệ ở nơi mà Chúa Jêsus nhìn thấy nhu cầu về lòng thương xót.
Lúc đó, người đàn ông không hề biết ai đã cho mình đôi chân mới. Chỉ sau này, ông mới có thể nói rằng chính Chúa Jêsus đã chữa lành cho ông (c.13-15) – cũng là Chúa Jêsus đã để người ta đóng đinh vào chân Ngài và treo trên thập tự giá để ban cho người đàn ông đó – và chúng ta – tin tức tốt lành nhất trong lịch sử dành cho những thân thể, tấm lòng và tâm trí tuyệt vọng.
Bạn nhìn thấy nhu cầu nào của những người xung quanh? Bạn nhận thấy Chúa Jêsus đã đáp ứng những nhu cầu của bạn bằng cách nào?
Hãy chia sẻ cho người khác kinh nghiệm Chúa Jêsus đã chữa lành cho bạn.
(Mart DeHaan)