Tôi có một cô bé học sinh. Dạo này, em hay đến lớp với mái tóc rối bù và công việc mỗi ngày của tôi có thêm phần chải tóc cho em.
Sáng nay, khi tôi chải và buộc tóc xong cho em, cô bé quay sang ôm tôi một cái thật chặt rồi nói: “Con cảm ơn cô. Mẹ của con bị ốm và từ giờ sẽ chẳng thể chải tóc cho con được nữa. Con vui lắm vì cô đã chải tóc cho con”.
Tự nhiên, nước mắt tôi lăn dài trên má.
Hãy luôn tử tế với mọi người. Bởi bạn không bao giờ biết được họ đang phải đối mặt với khó khăn nào đâu. Học trò của tôi là cô bé hạnh phúc và ngọt ngào nhất mà tôi từng biết. Và tôi cũng chẳng cố hỏi thêm về những khó khăn mà cô bé chưa sẵn sàng nói ra.
Tác giả của lời tâm sự này trên Twitter hôm nay đã nhắc chúng ta một điều tương tự mà mỗi người có thể thực hành như sứ đồ Phao-lô đã khuyên: “Hãy bước đi trong sự yêu thương, cũng như Đấng Christ đã yêu thương anh em,” (thơ Ê-phê-sô 5:2a)
(Sưu tầm)