(Thơ Thanh Hữu)
Đức Giê-hô-va lại phán: Ngươi đoái tiếc một dây dưa mà ngươi chưa hề khó nhọc vì nó, ngươi không làm cho nó mọc, một đêm thấy nó sanh ra và một đêm thấy nó chết. Còn ta, há không đoái tiếc thành lớn Ni-ni-ve,
trong đó có hơn mười hai vạn người không biết phân biệt tay hữu và tay tả, lại với một số thú vật rất nhiều hay sao? (Giô-na 4:10-11)
Thiên nhiên do Chúa tạo nên,
Từ khi sáng thế ở bên con người.
Tạo môi trường sống tốt tươi,
Giúp ta tồn tại trên đời thời gian.
Hồn linh quý giá muôn vàn,
Chúa muốn trui luyện thiên đàng đời sau.
Dùng thiên nhiên, muôn sắc màu,
Làm học cụ dạy trước sau tập tành.
Giô-na nhận một Tin Lành,
Chúa sai đi giảng ở thành Ni-ni-ve.
Lòng ông kỳ thị e dè,
Trốn qua nước khác tránh nghe tiếng Ngài.
Thiên nhiên học cụ triển khai:
Chúa dùng trận bão thiên tai vỡ tàu.(1)
Thủy thủ hành khách cùng nhau,
Ném ông xuống biển cho tàu bình an.
Chúa dùng cá lớn sẵn sàng,
Nuốt ông vào bụng kinh hoàng ba hôm. (2)
Như vào tử địa mồ chôn,
Ăn năn xin Chúa sống còn trần gian.
Cá mửa bờ biển khô khan,
Nhưng ông tiếp tục phàn nàn gió đông.
Dây dưa mọc lên giữa đồng, (3)
Chúa làm sâu cắn, ông không còn gì.(4)
Phiền lòng tức giận sầu bi,
Lại xin muốn chết tức thì tốt hơn.(5)
Chúa dạy đừng tiếc oán hờn,
Dây dưa vật chất sớm hôm héo rồi.
Cùng Chúa tiếc những hồn côi, (6)
Đi vào hư mất, đời đời trầm luân.
Hãy cùng với Chúa vui mừng,
Cho người được cứu, vang lừng ngợi ca.
Bao nhiêu biến cố xảy ra,
Là cách Chúa dạy chúng ta nhiều điều.
Khi ta vâng phục, tin yêu,
Chúa ban phước hạnh cao siêu tuyệt vời.
THANH HỮU
Tháng 4 năm 2025
(1) Giô-na 1:4. (2) Giô-na 2:1. (3) Giô-na 4:6. (4) Giô-na 4:7. (5) Giô-na 4:8. (6) Giô-na 4:10-11
www.hoithanhvuonnhoaz.com