Tác giả: Poh Fang Chia
Đọc: Thi Thiên 13
Đức Giê-hô-va ôi! Ngài mãi quên con cho đến chừng nào? — Thi Thiên 13:1
Jim đã chiến đấu với bệnh thần kinh vận động hơn một năm nay. Các tế bào thần kinh của anh đang suy yếu, khiến các cơ dần dần bị thoái hóa. Anh mất dần khả năng điều khiển các cơ tinh, không thể tự cài cúc áo hay buộc dây giày, và việc sử dụng đũa để ăn cũng trở nên bất khả thi. Jim sống chật vật với hoàn cảnh của mình và thắc mắc: Tại sao Chúa lại để điều này xảy ra với con? Tại sao lại là con?
Jim không đơn độc. Nhiều tín đồ Đấng Christ cũng đã trình dâng lên Chúa câu hỏi này. Trong Thi Thiên 13, Đa-vít cũng kêu lên: “Đức Giê-hô-va ôi! Ngài mãi quên con cho đến chừng nào? Ngài ẩn mặt với con cho đến bao giờ? Con phải khốn khổ trong tâm hồn, hằng ngày con phải buồn thảm trong lòng cho đến bao giờ?” (c.1-2).
Chúng ta cũng có thể đem sự bối rối và những thắc mắc của mình đến với Chúa. Ngài thấu hiểu khi chúng ta thốt lên: “Đến bao giờ?” và “Tại sao?” Câu trả lời cuối cùng của Ngài đã được ban cho chúng ta qua sự đắc thắng của Chúa Jêsus trên tội lỗi và sự chết.
Khi nhìn lên thập tự giá và ngôi mộ trống, chúng ta có thêm đức tin để nương cậy nơi sự nhân từ của Ngài (c.5) và vui mừng về sự cứu rỗi của Ngài. Ngay cả trong thời khắc đen tối nhất, chúng ta vẫn có thể “hát cho Đức Giê-hô-va, vì Ngài đã làm ơn cho [chúng ta]” (c.6). Qua đức tin nơi Đấng Christ, Ngài đã tha thứ tội lỗi chúng ta, nhận chúng ta làm con cái Ngài, và Ngài vẫn đang thực hiện mục đích tốt đẹp vĩnh cửu trong cuộc đời chúng ta.
Bạn cần trình dâng lên Chúa những câu hỏi nào? Ngài đã bày tỏ sự tốt lành của Ngài với bạn như thế nào, ngay cả trong những thời khắc đen tối nhất?
Lạy Cha yêu thương, cảm ơn Ngài vì đã chăm sóc con. Xin giúp con tin rằng Ngài đang làm nên điều tuyệt diệu trong cuộc đời con.