(Thơ Thanh Hữu)
Kẻ nào tin ta thì sông nước hằng sống sẽ chảy từ trong lòng mình, y như Kinh Thánh đã chép vậy. (Giăng 7:38)
Ta từng ngắm, cảnh hoàng hôn Biển Chết,
Từng lặng nhìn, màu nước lắng trong xanh.
Không tàu ghe, không gió thoảng lay cành,
Không xao động, không gợn lên mảy sóng.
Biển Chết đẹp, chỉ là nơi nước đọng,
Mưa chảy vào, không lối thoát đi ra.
Khoáng chất vào, hơi nước lại thăng hoa,
Kết tụ lại, khối nước xanh đầy muối.
Nước xanh đẹp, không cá tôm bơi lội,
Không rong bèo trôi nổi, không sậy lau.
Nước xanh trong, muối trắng tụ một màu,
Không động vật, không chim muông lai vãng.
Ta không thích cuộc đời ta đồng dạng,
Như ao hồ, Biển Chết chỉ góp thu.
Chỉ nhận vào, chỉ tích trữ thừa dư,
Thành khoáng chất bùn dơ không sự sống.
Ta ao ước là dòng sông chuyển động,
Nước trong lành, tươi mát tưới cỏ cây. (1)
Đem hoa thơm, trái ngọt tỏa hương đầy,
Cho thế giới, cho nhân sinh vui hưởng.
Ta ao ước tạo môi trường tăng trưỏng,
Cho cá tôm, cho hải sản sinh tồn.
Cho muôn loài bơi lội giữa nước trong,
Đem hy vọng vào biển xanh bát ngát.
Ta ao ước nhận Linh ân truyền đạt,
Chảy vào hồn, vào trí, đọng trong tim.
Biến đời ta, thành sông lớn ngập chìm, (2)
Ơn thiên hựu trải tràn lan khắp chốn.
Ta hòa nhập nguồn Linh năng sinh động,
Nhận năng quyền tuôn chảy đến tha nhân.
Qua uy danh Cứu Chúa ta dự phần,
Đem cứu rỗi, chữa lành, ơn giải phóng.
Ngày nào đó, dòng sông xanh chuyển động, (3)
Được giao hoà biển lớn tiếp ngàn phương.
Ánh dương soi rạng rỡ cõi thiên đường,
Ta mãn nguyện giữa trời mây vĩnh phúc.
THANH HỮU
Tháng 8 năm 2024
Sáng-thế Ký 2:10
Giăng 7:38
Thi-thiên 46:4
www.hoithanhvuonnhoaz.com