Tác giả: Karen Pimpo
Đọc: Truyền Đạo 4:7-12
Một sợi dây bện ba tao thật khó đứt. — Truyền Đạo 4:12
Jordon nói: “Tôi biết rằng cách duy nhất để thắng cuộc là quên đi gia đình, vợ, con trai và con gái của mình. Nhưng tôi không thể làm điều đó. Gia đình dệt nên tấm lòng và tâm hồn tôi”. Một mình ở vùng hẻo lánh, Jordon đang tham gia một chương trình thực tế yêu cầu các thí sinh tìm cách “sinh tồn” giữa thiên nhiên càng lâu càng tốt, với nguồn nhu yếu phẩm ít ỏi. Điều buộc ông bỏ cuộc không phải là những con gấu xám, nhiệt độ lạnh cóng, chấn thương hay đói khát, mà là nỗi cô đơn bao trùm và mong muốn được ở bên gia đình.
Chúng ta có thể sở hữu mọi kỹ năng cần thiết để sinh tồn ở nơi hoang dã, nhưng tách mình ra khỏi cộng đồng chắc chắn là con đường dẫn đến thất bại. Tác giả sách Truyền Đạo đã khôn ngoan khi nói: “Hai người hơn một, vì… nếu người này ngã thì người kia sẽ đỡ bạn mình lên” (4:9-10). Dù cho có rối ren thế nào, thì cộng đồng trong Đấng Christ là yếu tố cần thiết cho sự tăng trưởng của chúng ta. Chúng ta không đủ khả năng chống lại những thử thách trong thế giới này nếu cứ cố gắng tự mình giải quyết mọi việc. “Có một người sống cô độc; Thật là công việc cực nhọc” (c.8). Không có cộng đồng, chúng ta dễ gặp nguy hiểm hơn (c.11-12). Khác với sợi chỉ, “một sợi dây bện ba tao thật khó đứt” (c.12). Một cộng đồng yêu thương, hiệp một nơi Đấng Christ là món quà không chỉ giúp khích lệ mà còn tiếp thêm sức mạnh để chúng ta tăng trưởng bất chấp mọi thử thách. Chúng ta cần có nhau.
Bạn cam kết dành thời gian cho gia đình thuộc linh của mình như thế nào? Liệu có ai đó xung quanh bạn đang bị cô lập và cần được giúp đỡ?
Lạy Cha, cảm ơn Ngài vì cộng đồng đức tin mà Ngài ban cho con! Nguyện Cha giúp con luôn mở lòng để yêu thương và dành thời gian cho người khác.
—
COMMUNITY IN CHRIST
By: Karen Pimpo
Read: Ecclesiastes 4:7-12
A cord of three strands is not quickly broken. — Ecclesiastes 4:12
“I knew that the only way to succeed was to forget about home and my wife, son, and daughter,” said Jordon. “I’ve found I can’t do that. They’re woven into the fabric of my heart and soul.” Alone in a remote area, Jordon was participating in a reality show where contestants are asked to survive outdoors with minimal supplies for as long as possible. What forced him to forfeit was not the grizzly bears, freezing temperatures, injury, or hunger, but an overwhelming loneliness and desire to be with his family.
We might have all the survival skills necessary for the wilderness, but separating ourselves from community is a sure way to fail. The wise author of Ecclesiastes said, “Two are better than one, because . . . one can help the other up” (4:9-10). Christ-honoring community, even with all its messiness, is essential to our thriving. We don’t stand a chance against the trials of this world if we try to tackle them on our own. Someone who toils alone, toils in vain (v. 8). Without community, we’re more susceptible to danger (vv. 11-12). Unlike a single thread, “a cord of three strands is not quickly broken” (v. 12). The gift of a loving, Christ-focused community is one that not only provides encouragement, but also gives us strength to thrive despite challenging situations. We need each other.
How can you commit to spending time with the family of believers? Who around you is isolated and in need?
Father, thank You for the gift of community! Open my heart to love and spend time with others today.