Tưởng Nhớ Đấng Tạo Hoá

Tác giả: Sheridan Voysey

Đọc: Truyền-đạo 9:7-10

Gần đây tôi có đọc một cuốn tiểu thuyết nói về Nicola, một cô gái không chịu chấp nhận mình bị ung thư giai đoạn cuối. Khi bạn bè tức giận buộc cô phải đối mặt với sự thật, họ mới biết được lý do cô lảng tránh chuyện này.

Cô nói: “Tôi đã lãng phí cuộc đời mình”. Mặc dù sinh ra trong gia đình giàu có cùng tài năng thiên bẩm, nhưng “cả đời tôi chẳng làm nên trò trống gì cả. Tôi sống thật tùy tiện. Tôi chẳng bao giờ dốc lòng làm bất cứ điều gì”. Thật quá đau đớn cho Nicola khi nghĩ đến viễn cảnh mình sắp rời bỏ thế giới này mà chẳng để lại giá trị gì.

Nhưng trong sách Truyền Đạo, tôi nhận thấy sự tương phản rõ rệt. Tác giả không để chúng ta trốn tránh sự thật, một kết cuộc chung cho tất cả, đó là: “âm phủ, là nơi con đang đi đến” (9:10). Và mặc dù khó lòng đối mặt (c.2), nhưng sự thật này sẽ khiến chúng ta quý trọng từng phút giây hiện tại (c.4), chủ động tận hưởng niềm vui sống và trân trọng người thân (c.7-9), làm việc có mục đích (c.10), chấp nhận mạo hiểm, rủi ro (11:1, 6), và làm tất cả mọi việc, nhưng phải nhớ rằng một ngày kia chúng ta sẽ trình mọi điều trước mặt Chúa (c.9; 12:13–14).

Bạn bè Nicola nói rằng tình cảm chân thành không toan tính mà cô dành cho họ chứng tỏ rằng đời cô không hề lãng phí. Nhưng lời khuyên của tác giả Truyền Đạo có phần thấm thía hơn trong cơn khủng hoảng cuối đời: hãy nhớ đến Đấng Tạo Hóa của chúng ta (12:1), đi theo đường lối Ngài, và hãy nắm lấy mọi cơ hội mà Ngài ban cho chúng ta để sống, để yêu thương ngay hôm nay.

Hôm nay, bạn sẽ tận hưởng niềm vui đơn giản Chúa ban như thế nào? Có việc lành nào mà bạn chưa làm hoặc đang cố gắng thực hiện?

Cảm ơn Chúa vì mỗi ngày con sống là một món quà ý nghĩa Ngài ban. Con sẽ tận hưởng niềm vui giản đơn ấy và nắm lấy mọi cơ hội để tôn vinh danh Ngài hôm nay.

www.hoithanhvuonnhoaz.com

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.