Phục Truyền 24:16
“Chớ vì con mà giết cha, cũng đừng vì cha mà giết con. Phàm người nào phạm tội thì phải giết người nấy” (câu 16).
Luật pháp Chúa nghiêm cấm điều gì khi có người phạm trọng tội phải bị xử tử? Tại sao Chúa cấm như vậy? Chúng ta cần sống thế nào khi gánh chịu những bất công?
Khi dân Chúa vào định cư trong miền Đất Hứa, họ sẽ phải đối diện với một nền văn hóa đầy bất công và thiếu tình người của dân bản địa. Trong vùng Cận Đông lúc bấy giờ, luật của họ quy định kẻ giết người khi bị phát hiện thì cả gia đình và tôi tớ của tội phạm đó đều phải bị xử tử. Ngoài ra còn có luật trả thù rất tàn nhẫn, khi một người giết chết con của người khác, thì ngoài kẻ giết người phải chịu án tử hình, đứa con của phạm nhân cũng sẽ bị bắt và xử tử để trả thù cho người bị giết con.
Chính vì những luật lệ thiếu nhân đạo và bất công của các dân ngoại bang như vậy nên Đức Chúa Trời đã ban hành những điều luật của Ngài để nghiêm cấm dân Chúa bắt chước theo tập tục của các dân chung quanh. Dân Chúa phải sống khác biệt với dân ngoại, Lời Chúa dạy, “Cha mẹ sẽ không bị xử tử vì tội của con cái, và con cái cũng không bị xử tử vì tội của cha mẹ. Mỗi người sẽ bị xử tử theo tội của mình” (câu 16 BTTHĐ). Luật pháp Chúa quy định rõ ràng những trường hợp nào tội nhân phải bị án tử hình. Nếu tội phạm là người cha, thì chỉ có người cha phải chịu án phạt, còn các người con hoàn toàn vô tội. Trong trường hợp người cha này vô tình gây ra cái chết cho người khác, thì ông được phép chạy đến ẩn mình trong những thành ẩn náu theo như luật định về những thành này đã được phổ biến cho dân Chúa trước đó (Phục Truyền 4:41-43; 19:1-13). Qua quy định trên, chúng ta thấy Đức Chúa Trời là Đấng công bình và yêu thương, Ngài dạy dân Chúa rằng luật pháp Chúa là để thi hành sự công bình chứ không hề khuyến khích dân Ngài sống trong tinh thần thù hận và trả thù vô tội vạ.
Ngày nay, kẻ phạm tội giết người đã có sự can thiệp và xét xử theo luật pháp của từng quốc gia. Pháp luật thi hành công lý cho những người bị giết hại vô tội, nhưng do các quan án là con người nên không tránh khỏi những oan sai khiến một số gia đình nạn nhân không thỏa lòng với những bản án được phán xử. Là Cơ Đốc nhân, chúng ta biết rằng chỉ Đức Chúa Trời là vị quan án công bình duy nhất trong hoàn vũ, Ngài là Đấng thấu hiểu những nỗi đau chúng ta phải gánh chịu, Ngài nhìn thấu tận trong sâu thẳm của lòng người và Ngài sẽ phán xử công bình. Vì vậy chúng ta đừng nên sống trong tinh thần hận thù và cay đắng khi chịu những bất công, thay vào đó hãy tin và trao mọi điều lên cho Chúa hành động.
Bạn dâng mọi bất công lên Đấng Công bình và yêu thương hay tự giải quyết với tinh thần oán hận và trả thù?
Lạy Chúa, là quan án công bình và yêu thương. Xin giúp con vững tin nơi sự xét đoán công bình của Chúa để con luôn dâng mọi bất công lên Ngài và sống bình an giữa cuộc đời. Nhân danh Đức Chúa Giê-xu Christ, Amen!
(Sưu tầm)