(Thơ Thanh Hữu)
Nhìn xem Đức Chúa Jêsus, là cội rễ và cuối cùng của đức tin, tức là Đấng vì sự vui mừng đã đặt trước mặt mình, chịu lấy thập tự giá, khinh điều sỉ nhục, và hiện nay ngồi bên hữu ngai Đức Chúa Trời. (Hê-bơ-rơ 12:2)
Khi ngưỡng mộ, một người nào quá mức,
Bạn tôn lên làm thần tượng cho mình.
Họ là người tài giỏi hay thông minh,
Có tài khéo, hay khả năng ưu việt.
Họ có thể, là danh nhân hào kiệt,
Là người hùng, là ca sĩ, minh tinh.
Là cầu thủ, hay diễn viên truyền hình,
Bạn yêu thích rồi tôn làm thần tượng.
Một thần tượng, chỉ là điều không tưởng,
Vì người trần, đều là kẻ tội nhân. (1)
Nay thành công, mai thất bại muôn phần,
Nay nổi tiếng, thời gian sau sụp đổ.
Xem lịch sử, bao ngàn năm ghi rõ,
Vĩ nhân nào tồn tại với thời gian? (2)
Bao thần tượng, đã vào đống tro tàn,
Đều vô nghĩa theo tầm nhìn chân Chúa.
Chỉ Cứu Chúa, với tình yêu muôn thủa,
Từ nước trời vĩnh cửu xuống trần gian.
Ngài khiêm nhu trong nếp sống cơ hàn,
Chịu chết thế, ban cho ta sự sống. (3)
Chúa sống lại, trong quyền uy năng động,
Trong phép mầu, trong uy lực linh năng.
Thắng ma vương, thắng sự chết mộ phần, (4)
Đem cứu rỗi, ban tình yêu đắc thắng.
Chúa Cứu Thế, là thần tượng siêu đẳng, (5)
Trong đời nầy và cả đến đời sau.
Đầy linh năng, uy lực, đầy phép mầu,
Đang tể trị cả đất trời muôn thuở. (6)
Giê-xu hỡi, linh hồn con hớn hở,
Xin tôn Ngài là thần tượng đời con.
Xin ngợi ca, chúc tụng hết tâm hồn,
Từ hiện tại đến khi về thiên quốc.
THANH HỮU
Tháng 1 năm 2024
(1) Rô-ma 3:23
(2) Hê-bơ-rơ 9:27
(3) Rô-ma 6:23
(4) Khải-huyền 1:18
(5) Ê-sai 45:22
(6) Ma-thi-ơ 28:18
www.hoithanhvuonnhoaz.com