NGƯỜI BẠN THẬT
Bởi John Blase
Đọc: Giăng 11:25–36
Vì vậy, những người Do Thái nói: “Xem kìa, ông ấy yêu thương La-xa-rơ biết chừng nào!” — Giăng 11:36
Đã vài năm trôi qua kể từ khi tôi và người bạn lâu năm của mình gặp nhau. Trong thời gian đó, anh mắc bệnh ung thư và phải bắt đầu những đợt điều trị. Một chuyến đi bất ngờ đến tiểu bang của anh đã cho tôi cơ hội gặp lại anh. Tôi bước vào nhà hàng, và nước mắt tôi giàn giụa. Đã quá lâu kể từ khi chúng tôi ở cùng một căn phòng, và giờ đây cái chết đang chực chờ để nhắc nhở chúng tôi về sự ngắn ngủi của cuộc đời. Những giọt nước mắt của chúng tôi bắt nguồn từ một tình bạn lâu năm đầy những cuộc phiêu lưu và những trò đùa, tiếng cười và mất mát—và tình yêu thương. Yêu thương nhiều đến nỗi khóe mắt chúng tôi trào lệ khi nhìn thấy nhau.
Chúa Jêsus cũng đã khóc. Phúc Âm Giăng ghi lại khoảnh khắc đó, sau khi người Do Thái nói: “Thưa Chúa, xin hãy đến xem” (11:34), và Chúa Jêsus đứng trước mộ của bạn thân Ngài là La-xa-rơ. Sau đó, chúng ta đọc được bốn từ bày tỏ chiều sâu nhân tính của Đấng Christ khi Ngài trở nên con người như chúng ta: “Đức Chúa Jêsus khóc” (c.35). Phải chăng có rất nhiều điều xảy ra trong giây phút đó mà Giăng đã ghi lại và không ghi lại? Đúng vậy. Tuy nhiên, tôi cũng tin phản ứng của người Do Thái đối với Chúa Jêsus khi họ nói: “Xem kìa, ông ấy yêu thương La-xa-rơ biết chừng nào!” (c.36). Câu nói đó đã quá đủ để chúng ta dừng lại và thờ phượng Đấng Thiết Hữu thấu hiểu mọi yếu đuối của chúng ta. Chúa Jêsus hoàn toàn là con người, Ngài cũng có da thịt, máu và nước mắt. Chúa Jêsus là Đấng Cứu Thế yêu thương và thấu hiểu của chúng ta.
Lần gần nhất bạn suy ngẫm về nhân tính của Chúa Jêsus là khi nào? Hôm nay, việc biết rằng Chúa Jêsus thấu hiểu những giọt nước mắt của bạn đã khích lệ bạn ra sao?
Lạy Chúa Jêsus, cảm ơn Ngài là Đấng cứu chuộc con, cũng là Đấng thấu hiểu những giọt nước mắt của con.
www.hoithanhvuonnhoaz.com