HY VỌNG LỚN HƠN HẬU QUẢ
Bởi James Banks
Đọc: Dân Số Ký 20:2–12
Khi chúng ta còn là tội nhân thì Đấng Christ đã chết thay cho chúng ta. — Rô-ma 5:8
Bạn đã bao giờ làm gì đó trong cơn tức giận khiến cho mình phải hối hận về sau chưa? Khi con trai tôi vật lộn với chứng nghiện ma túy, tôi đã nói những điều gay gắt về lựa chọn sai lầm của con. Cơn giận của tôi đã làm cho con thêm nản lòng. Nhưng rồi cháu đã gặp được những tín hữu nói với cháu những lời của sự sống và hy vọng, và đúng thời điểm, cháu đã được giải thoát khỏi chứng nghiện ma túy.
Ngay cả một gương mẫu đức tin như Môi-se cũng đã làm điều mà khiến ông phải hối hận sau này. Khi dân Y-sơ-ra-ên ở trong sa mạc và thiếu nước, họ đã lầm bầm cách cay đắng. Vì vậy, Đức Chúa Trời đã ban cho Môi-se và A-rôn những chỉ dẫn cụ thể: “Hãy truyền cho tảng đá trước mắt hội chúng thì nó sẽ phun nước ra” (Dân. 20:8). Nhưng Môi-se nổi giận và hành động như thể ông và A-rôn làm phép lạ, chứ không phải Đức Chúa Trời: “Hỡi dân nổi loạn, Hãy nghe! Chúng tôi có thể khiến nước từ tảng đá nầy phun ra cho các người được không?” (c.10). Sau đó, ông đã không làm như Chúa truyền dạy mà “cầm gậy giơ lên đập tảng đá hai lần” (c.11).
Dù nước vẫn phun ra nhưng hậu quả sau đó thật đáng buồn. Cả Môi-se lẫn A-rôn đều không được phép vào xứ mà Đức Chúa Trời đã hứa cho dân Ngài. Nhưng Ngài vẫn nhân từ, cho phép Môi-se nhìn thấy xứ từ xa (27:12-13).
Như với Môi-se, Đức Chúa Trời vẫn nhân từ tìm gặp chúng ta trong sa mạc bất tuân của chính chúng ta. Qua sự chết và phục sinh của Chúa Jêsus, Ngài nhân từ ban cho chúng ta sự tha thứ và niềm hy vọng. Bất kể chúng ta đã ở đâu hay làm gì, nếu chúng ta hướng về Ngài, Ngài sẽ dẫn chúng ta đến với sự sống.
Chúa đã bày tỏ cho bạn sự nhân từ nào mà bạn không xứng đáng nhận được? Hôm nay, bạn có thể chia sẻ sự nhân từ của Ngài cho người khác bằng cách nào?
Lạy Cha kính yêu, dù con phải đối diện với những hậu quả cho chính mình gây ra nhưng cảm tạ Ngài đã ban cho con niềm hy vọng đời đời vượt trên mọi điều đó.