ĐỀ TÀI: VỮNG BƯỚC ĐẾN THIÊN THÀNH
KINH THÁNH: LUCA 12:22-34
(HƯỚNG DẪN: MỤC SƯ GIANG ĐÔNG)
q Giới thiệu: trong cuộc sống hàng ngày điều thường diễn ra trong tâm trí con người đó là LO LẮNG, NGHI NGỜ & SỢ HÃI. Ma quỷ lợi dụng 3 điều này để trói buộc, hạn chế một người tiếp cận nguồn phước hạnh, cản trở rất nhiều người trong hành trình về thiên thành. Xin Chúa giúp chúng ta học 3 bí quyết qua bài học hôm nay.
I. BỐI CẢNH
1. Chúa Jesus dạy dỗ rằng “đừng lo lắng” (22-28) thực tế của vấn đề là nếu lo lắng thì sự việc cũng chẳng đi tới đâu. Chúa Jesus đã rất thực tế khi nói: “Vậy nếu đến việc rất nhỏ các ngươi cũng không có thể được, sao các ngươi lo việc khác?” (26)
– Chúa dùng hình ảnh loài chim quạ (23) hình ảnh loài hoa (27) để làm nổi bật giá trị của con người chúng ta. Và rồi Ngài kết luận rằng chúng ta quý trọng hơn những vật ấy (24b)
2. Nhu cầu vật chất, thuộc thể được cả dân ngoại xem trọng. Chúa Jesus khuyên dân sự Ngài đừng theo cách của người ngoại (30) ‘Vì mọi sự đó, các dân ngoại ở thế gian vẫn thường tìm”, thay vào đó là câu nói trở thành kinh điển: “Nhưng thà các ngươi hãy tìm kiếm nước Đức Chúa Trời, rồi mọi sự đó sẽ được cho thêm.” (31) tương tự cũng chép trong Phúc âm Ma-thi-ơ 6:33.
3. Chúa dạy một nguyên tắc về sự ban cho thay vì tìm kiếm và tích lũy (33), thật ra Ngài không hàm ý đừng làm việc, sống bất cần không quan tâm, không siêng năng… mà là một lẽ sống khi quan tâm đến người khác như bổn tính của Chúa.
II. BÀI HỌC
1. ĐỪNG LO LẮNG (22-28)
1.1 Vì sao Chúa dạy dân sự đừng lo lắng? Trước hết chữ lo lắng này chỉ về các cá nhân “vì sự sống, và vì thân thể mình” (22) Thật ra các nhu cầu thiết yếu là cần thiết và là điều chúng ta phải chu toàn mỗi ngày cho bản thân, cho gia đình. Tuy nhiên nếu thiên về sự sống (ăn uống, công việc) và thân thể (mặc, ở) thì sẽ rơi vào sự chú tâm và lo lắng khiến họ không còn tập chú vào Chúa nữa.
1.2 Vì sao lời Chúa hứa đáng tin cậy? (24) Chúa bảo chúng ta nhìn vào con quạ, chúng là loài ăn nhiều. “24 Hãy xem con quạ: Nó không gieo, không gặt, cũng không có hầm vựa kho tàng chi, mà Đức Chúa Trời còn nuôi nó; huống chi các ngươi quí hơn chim chóc là dường nào!” Hãy chú ý mệnh đề: Đức Chúa Trời nuôi nó và các ngươi quý hơn chim chóc là đáng tin. Giúp cho chúng ta không lo lắng trong cuộc sống.
1.3 Nếu có lo lắng thì thường có giải quyết được gì không? Thường là không. “26 Vậy nếu đến việc rất nhỏ các ngươi cũng không có thể được, sao các ngươi lo việc khác?”
1.4 Chúng ta có một sự đảm bảo rất chắc chắn. “28 Hỡi kẻ ít đức tin, nếu loài cỏ ngoài đồng là loài nay sống mai bỏ vào lò, mà Đức Chúa Trời còn cho mặc thể ấy, huống chi là các ngươi!”
2. ĐỪNG NGHI NGỜ VÔ TÍN (28)
2.1 Từ thực tế của lo lắng dẫn đến nghi ngờ và vô tín (28), Chúa Jesus đã đưa dân sự bước sang một vấn đề kế tiếp đó là lời chê trách của Chúa dành cho họ: “28 Hỡi kẻ ít đức tin, nếu loài cỏ ngoài đồng là loài nay sống mai bỏ vào lò, mà Đức Chúa Trời còn cho mặc thể ấy, huống chi là các ngươi!”
2.2 Điều gì gây nên sự thiếu đức tin, nghi ngờ và vô tín? Thay vì nương dựa trên lời Chúa vốn đem đến đức tin, người ta cứ nổ lực tìm kiếm lợi ích cho cuộc sống vốn thấy được như điều Chúa cảnh báo: “30 Vì mọi sự đó, các dân ngoại ở thế gian vẫn thường tìm, và Cha các ngươi biết các ngươi cần dùng mọi sự đó rồi.”
2.3 Điều gì giúp Cơ Đốc Nhân có đức tín? (Câu 31- Nhưng thà các ngươi hãy tìm kiếm nước Đức Chúa Trời, rồi mọi sự đó sẽ được cho thêm.) chúng ta không thể tìm đâu khác ngoài Lời Đức Chúa Trời.
& 12 Vì lời của Đức Chúa Trời là lời sống và linh nghiệm, sắc hơn gươm hai lưỡi, thấu vào đến đỗi chia hồn, linh, cốt, tủy, xem xét tư tưởng và ý định trong lòng. (Hê-bơ-rơ 4:12)
& 17 Như vậy, đức tin đến bởi sự người ta nghe, mà người ta nghe, là khi lời của Đấng Christ được rao giảng. (Rô-ma 10:17)
3. ĐỪNG SỢ HÃI (32-34)
3.1 Chúa ban Nước Trời cho chúng ta. “Hỡi bầy nhỏ, đừng sợ chi; vì Cha các ngươi đã bằng lòng cho các ngươi nước thiên đàng.” Nước Chúa trong bản văn này là “…Ngài sẽ cho thêm các ngươi mọi điều ấy nữa.” (Ma-thi-ơ 6:33)
3.2 Chúa phải được đặt trên mọi sự: Giàu có không phải là tội tuy nhiên nếu đặt Chúa bên dưới của cải đời này thì đó là vấn đề cần phải giải quyết.
– Nếu chúng ta chưa thực hành được bài học “cho đi” thì chưa thể nhận từ nơi Chúa một cách dư dật.
III. SUY GẪM VÀ THẢO LUẬN
1. Những lời dạy của Chúa theo bạn có thực tế không? Nếu có thì thực tế như thế nào? Có thể áp dụng cho mọi thời đại không?
– Nếu bạn cho là không thực tế thì theo bạn phải làm gì để không còn lo lắng?
2. Điều gì giúp Cơ Đốc Nhân chiến thắng sự lo lắng, nghi ngờ, vô tín? Điều gì giúp chúng ta có đức tin nơi Chúa mà không bị chê là thiếu đức tin? (Câu 31- Nhưng thà các ngươi hãy tìm kiếm nước Đức Chúa Trời, rồi mọi sự đó sẽ được cho thêm.)