BẠN ĐANG PHỤC VỤ TRONG SỰ TỰ DO HAY ĐANG LÀ NÔ LỆ CHO SỰ PHỤC VỤ?
Ngay cả khi không còn phải cố gắng để được mọi người chấp nhận, Chúa vẫn kêu gọi chúng ta hy sinh vì người khác. Tuy nhiên, cần phân biệt rõ giữa việc phục vụ người khác trong tình yêu thương, và việc làm nô lệ để được họ chấp thuận.
Khi phục vụ để làm hài lòng mọi người, chúng ta đang tự khiến bản thân trở nên tệ hại. Chúng ta sẽ không ngừng lo lắng người khác nghĩ gì về mình, cố gắng làm cho mọi người hài lòng và nỗ lực quá mức để đáp ứng những yêu cầu quá sức chúng ta. Chúng ta có thể bắt đầu phục vụ bằng việc đặt người khác làm trung tâm, nhưng nếu cứ cố làm hài lòng tất cả mọi người, chúng ta sẽ mỏi mòn vì những bận tâm của bản thân.
Mặc dù có vẻ mâu thuẫn, nhưng khi nhận thức được rằng không cần làm hài lòng tất cả mọi người, chúng sẽ thật sự được tự do để phục vụ người khác cách tốt nhất. Khi ấy, chúng ta có thể phục vụ vì vui mừng thay vì sợ hãi, bắt chước Đấng Christ thay vì cố gắng để được công nhận.
Phao-lô có những cách tiếp cận khác nhau với người Do Thái và dân ngoại. Ông viết cho các tín đồ Cô-rinh-tô: “Với những người yếu đuối, tôi trở nên như một người yếu đuối để có thể chinh phục những người yếu đuối. Tôi đã trở nên mọi cách cho mọi người để có thể cứu được vài người, không cứ cách nào. Tôi làm mọi sự vì Tin Lành để có thể cùng chia sẻ phước hạnh của Tin Lành” (1 Cô-rinh-tô 9:22–23). Điều gì đang xảy ra ở đây?
Thoạt nhìn câu “trở nên mọi cách cho mọi người”, có vẻ như Phao-lô đang thực hiện nhiệm vụ mệt nhọc để làm hài lòng mọi người. Nhưng không. Phao-lô biết rõ sự tự do ông có trong Đấng Christ. Ông không kết hợp các nguyên tắc Kinh Thánh với văn hóa đương đại để khiến bản thân trở nên “dễ chấp nhận”. Phao-lô không lo lắng liệu Người Do Thái và dân ngoại có công nhận ông hay không. Thay vào đó, vì Phao-lô đã được tự do, ông chọn cách điều chỉnh hành động của mình, để gỡ bỏ những rào cản ngăn mọi người đến với Phúc Âm và sự vinh hiển Đấng Christ.
Khi Chúa Jêsus Christ nhận chúng ta làm con Ngài, thì Ngài dành cho chúng ta những ưu tiên mới tốt hơn là làm đẹp lòng con người. Ngài mời gọi chúng ta sống vì vinh quang Ngài, chứ không phải cho bản thân. Ngài kêu gọi chúng ta tận hưởng sự công nhận của Ngài, thay vì lời tán dương của người khác. Ngài giải phóng chúng ta để phục vụ, thờ phượng và vui hưởng Ngài mãi mãi.
Bài: Amy DiMarcangelo; dịch: Jennie