Học hỏi từ một tấm gương thảm hại
Trong 2 Sử ký 10, Vua Sa-lô-môn vừa qua đời. Con trai ông là Rô-bô-am đang chuẩn bị lên kế vị ngai vàng Y-sơ-ra-ên. Tất cả người dân Y-sơ-ra-ên tập trung lại để dự lễ đăng quang của ông. Nhưng trước khi cam kết trung thành với ông, họ yêu cầu Rô-bô-am “giảm nhẹ khổ dịch và ách nặng nề” mà họ phải chịu đựng dưới thời Sa-lô-môn.
Nếu ông đồng ý điều này, họ cam kết: “chúng tôi sẽ phục vụ bệ hạ” (2 Sử ký 10:4). Trước khi đưa ra câu trả lời của mình, Rô-bô-am muốn tìm kiếm lời khuyên. Điều này trông có vẻ khôn ngoan.
Đây là thời điểm quyết định người thừa kế ngai vàng. Rô-bô-am sắp trở thành ví dụ điển hình cho lẽ thật trong Châm ngôn 12:15.
Đầu tiên, ông tập hợp các trưởng lão đã từng cố vấn cho cha mình. Họ là những người có kiến thức dày dặn với nhiều năm kinh nghiệm, và ông cần lời khuyên của họ. Họ khuyên ông: “Nếu bệ hạ đối đãi tốt với dân nầy, làm vui lòng họ, và dùng lời tử tế nói với họ thì họ sẽ làm đầy tớ bệ hạ mãi mãi” (2 Sử-ký 10:7).
Tuy nhiên, Rô-bô-am “loại bỏ ý kiến của các trưởng lão đã đưa ra, lại đi hỏi ý kiến các người trẻ là những người cùng trang lứa với vua và đang phục vụ vua” (2 Sử ký 10:8).
Các cố vấn trẻ tuổi đưa ra cho Rô-bô-am lời khuyên: dùng vương quyền để khuất phục dân chúng bằng vũ lực tàn bạo (2 Sử ký 10:11). Đây chính xác là những gì ông đã làm, và điều đó dẫn đến một thảm họa hoàng gia. Khi thông báo với dân chúng rằng ông sẽ “làm cho ách các ngươi nặng hơn nữa”, mọi người dân Y-sơ-ra-ên từ bỏ lòng trung thành với Rô-bô-am và chọn vị vua của riêng họ, chia đôi đất nước.
Chúng ta cần học hỏi từ tấm gương thảm hại của Rô-bô-am, vì ai cũng có lòng kiêu ngạo tội lỗi ẩn náu trong lòng. Tất cả chúng ta đều có lúc giống như kẻ ngốc, tin rằng mình luôn đúng. Câu chuyện này phơi bày 3 cách lòng kiêu ngạo tội lỗi cám dỗ chúng ta ngu muội, quay lưng với những lời khuyên hữu ích (Châm ngôn 12:15) và khước từ sự cứu rỗi cũng như những lợi ích Chúa hứa ban cho những ai bước đi trong sự khôn ngoan (Châm ngôn 28:26).
Bài: Jon Bloom; dịch: Jennie