Mác 5:21-43 – Ngài bước vào nhà và nói với họ: “Sao các ngươi làm ồn ào và khóc lóc như vậy? Không phải cháu bé chết đâu, nhưng nó đang ngủ.” Câu 39
Chúa Giê-xu lúc ấy đang đi đến nhà Giai-ru để cứu giúp đứa con gái nhỏ bệnh gần chết. Buồn thay, khi Chúa đến nơi thì đứa bé đã chết. Nhà ấy lúc đó rất ồn ào, người la kẻ khóc.
Trước cảnh đó Chúa hỏi họ vì sao làm ồn ào như vậy. Mọi người ngạc nhiên vì Chúa hỏi tại sao. Lý do đã quá hiển nhiên: đứa bé gái chết rồi.
Tuy nhiên, tầm nhìn của Chúa xa hơn họ. Thật ra vấn đề là ở chỗ quan niệm. Khi lý luận bằng tâm tính thuộc về cõi trời, người ta hiểu hoàn cảnh không như bình thường, nhưng theo cách của Chúa nhìn thấy sự việc. Tại đó mọi người thấy cái chết, nhưng Chúa Giê-xu thấy có sự sống. Ngoài cái thấy được trước mắt Chúa còn thấy cái vô hình nữa; đúng như thế, Chúa thấy được điều mà con người không phân biệt được.
Những thách thức của bạn, những nhu cầu, những cuộc tranh đấu, những thử thách và cả những cơn bệnh hoạn, bạn cần thêm vào một cái nhìn thiên thượng. Làm như thế, bạn sẽ coi những thử thách bằng đôi mắt của lòng tin chứ không sợ hãi.
Hãy mở đôi mắt tâm linh để nhìn thấy ân sủng và quyền năng của Chúa hành động trong đời sống bạn.Lời Chúa có giải đáp cho mỗi khó khăn xảy ra, mỗi tội lỗi, mỗi nỗi đau buồn và cả mỗi cơn bệnh nữa.
Chúa Giê-xu nói với đứa bé gái -mà mọi người xem như đã chết: “Hãy ngồi dậy!” và đứa bé ngồi ngay dậy. Yên tâm biết bao khi biết rằng Chúa chúng ta có một cái nhìn hoàn toàn đặc biệt. Tầm nhìn của Chúa khác thường, vượt lý trí của chúng ta.
Lạy Chúa, xin giúp con phát triển tầm nhìn của con, con muốn được thấy như Chúa thấy. A-men
(Sưu tầm)
www.hoithanhvuonnhoaz.com