Đọc: Truyền Đạo 3:9-14
Vậy, ta nhận ra rằng chẳng có điều gì tốt hơn cho loài người là vui vẻ và làm lành trọn đời mình. — Truyền Đạo 3:12
Abd al-Rahman III là người cai trị xứ Cordoba, Tây Ban Nha trong thế kỷ thứ mười. Sau năm mươi năm trị vì thành công (“được thần dân ta yêu quý, kẻ thù ta khiếp sợ và đồng minh ta tôn trọng”), al-Rahman đã có một cái nhìn sâu sắc hơn về cuộc đời.
Ông nói về các đặc quyền của mình: “Giàu có và danh dự, quyền lực và niềm vui đã chờ đợi tiếng gọi của ta”. Nhưng khi đếm lại có bao nhiêu ngày ông thực sự hạnh phúc trong khoảng thời gian đó, thì con số chỉ là mười bốn. Thật đáng suy nghĩ!
Tác giả sách Truyền Đạo cũng là người có sự giàu sang và danh dự (Tđ. 2:7-9), quyền lực và niềm vui (1:12; 2:1-3). Và sự đánh giá về cuộc đời của chính ông cũng đáng suy nghĩ không kém. Ông nhận ra rằng giàu sang chỉ dẫn đến khao khát muốn có thêm (5:10-11), trong khi niềm vui có được rất ít (2:1-2) và thành công có thể là do cơ hội cũng như khả năng (9:11). Nhưng sự đánh giá của ông không kết thúc cách chán chường như của al-Rahman. Tin rằng Đức Chúa Trời là nguồn hạnh phúc tối thượng của mình, ông thấy mình có thể tận hưởng việc ăn uống, làm việc và làm điều lành khi cùng làm với Ngài (2:25; 3:12-13).
al-Rahman đã kết luận những suy ngẫm của ông thế này: “Hỡi con người! Đừng đặt niềm tin vào thế giới thực tại này!” Tác giả của sách Truyền Đạo sẽ đồng ý với điều đó. Bởi vì chúng ta được tạo ra cho cõi đời đời (3:11), nên những thú vui và thành tựu nơi trần thế sẽ không khiến chúng ta thỏa mãn. Nhưng có Chúa trong đời sống, thì chúng ta có thể thực sự hạnh phúc trong việc ăn uống, làm việc và sống động.
Bạn hướng đến điều gì nhiều nhất để tìm kiếm hạnh phúc? Bạn ăn uống, làm việc và làm việc lành cùng với Chúa trong hôm nay ra sao?
Lạy Cha Thiên Thượng, hôm nay con sẽ làm tất cả mọi thứ cùng với Ngài bên cạnh con. Amen