Đọc: Rô-ma 1:1-7, 14-17
Tôi cũng tha thiết được rao giảng Tin Lành cho anh em, là những người đang sống ở Rô-ma nữa. — Rô-ma 1:15. Quốc gia La Mã cổ đại đã có phiên bản riêng của “Phúc Âm” – nghĩa là tin lành. Theo nhà thơ Virgil, thần Zeus – vua của các vị thần, đã ban hành sắc lệnh cho La Mã trở thành vương quốc không giới hạn, không ranh giới. Các vị thần đã chọn Augustus làm con trai và là cứu tinh của thế giới bằng cách mở ra thời kỳ hoàng kim của hòa bình và thịnh vượng.
Tuy nhiên, điều này không phải là tin tốt lành cho tất cả mọi người. Với nhiều người, đó là thực tế họ không mong muốn, được thực thi bởi sự áp chế của quân đội hoàng đế và các đao phủ. Vinh quang của đế chế được xây dựng trên lưng của những nô lệ không có quyền con người hay quyền sở hữu tài sản, chỉ phục dịch theo lệnh của những ông chủ cai trị họ.
Đây là thế giới mà Phao-lô tự giới thiệu mình là đầy tớ của Đấng Christ (Rô. 1:1). Jêsus là danh xưng mà Phao-lô từng căm ghét. Và chính Chúa Jêsus đã phải chịu khổ rất nhiều khi thừa nhận Ngài là vua của dân Do Thái và là Cứu Chúa của thế giới.
Đây là Tin Lành mà Phao-lô sẽ giải thích trong phần còn lại của bức thư gửi cho người Rô-ma. Tin Lành này là “quyền năng của Đức Chúa Trời để cứu mọi người tin” (c.16). Ôi, những người chịu khổ dưới thời Sê-sa rất cần điều này! Đây là tin tức về một Đấng Cứu Thế bị đóng đinh và đã sống lại – Đấng giải phóng đã chiến thắng kẻ thù của Ngài bằng cách cho thấy Ngài yêu thương họ đến dường nào.
Khi đọc lời mở đầu của Phao-lô viết cho người Rô-ma, bạn thấy cụm từ nào mô tả cho bạn biết về Tin Lành? (1:1-7). Tại sao Phao-lô, người từng rất ghét Chúa Jêsus, giờ lại muốn mọi người tin nhận Ngài? (xem Cv. 26).
Tin lành được biết rõ nhất bởi những người hiểu họ cần Tin Lành dường bao.
Bởi M. R. DeHaan
www.hoithanhvuonnhoaz.com