Đọc: I Ti-mô-thê 5:1-8
Con cháu phải học bày tỏ lòng hiếu thảo với chính gia đình mình. — I Ti-mô-thê 5:4
Hai người phụ nữ ngồi sát lối đi ở cùng một hàng ghế. Chuyến bay kéo dài hai giờ, vì vậy tôi có thể thấy họ tương tác với nhau. Rõ ràng là họ biết nhau, thậm chí có thể là người thân. Người phụ nữ trẻ hơn (có lẽ khoảng sáu mươi tuổi) liên tục cho tay vào túi để đưa cho người già hơn (tôi đoán ở tuổi chín mươi) mấy lát táo tươi, sau đó là miếng bánh mì sandwich kẹp tự làm, rồi chiếc khăn để lau tay và cuối cùng là tờ Thời Báo New York.
Mỗi lần như vậy, chị đều làm bằng sự dịu dàng và tôn trọng. Khi chúng tôi đứng lên để xuống máy bay, tôi nói với người phụ nữ trẻ hơn: “Tôi để ý cách chị chăm sóc bà ấy. Thật tuyệt vời”. Bà trả lời: “Bà là người bạn thân nhất của tôi. Là mẹ tôi đó.”
Sẽ rất tuyệt nếu tất cả chúng ta đều có thể nói như thế, phải không? Có những người cha, người mẹ giống như bạn thân của chúng ta.
Nhưng có những bậc cha mẹ lại không như vậy. Sự thật là mối quan hệ đó thường rất phức tạp. Dù thư của Phao-lô gửi Ti-mô-thê không bỏ qua sự phức tạp đó, nhưng ông vẫn kêu gọi chúng ta “bày tỏ đức tin bằng hành động” qua việc chăm sóc ông bà cha mẹ – “bà con” của mình hay “chính gia đình mình” (I Tim. 5:4, 8).
Tất cả chúng ta thường chỉ thực hành sự quan tâm như vậy nếu người thân trong gia đình đối xử tốt với chúng ta. Nói cách khác, nếu họ xứng đáng. Nhưng Phao-lô đưa ra một lý do đúng đắn hơn để báo đáp cha mẹ. Hãy chăm sóc cha mẹ vì “điều đó đẹp lòng Đức Chúa Trời” (c.4).
Nếu bạn vẫn còn cha mẹ, bạn sẽ mô tả mối quan hệ của bạn với cha mẹ như thế nào? Bất kể cha mẹ bạn làm nghề gì, bạn sẽ chăm sóc cha mẹ ngay bây giờ bằng cách nào?
Lạy Cha, xin ban ơn cho con và giúp con tràn đầy tình yêu của Ngài khi con chăm sóc ông bà, cha mẹ của mình. Và xin giúp con ghi nhớ lý do con làm điều đó.
John Blase
www.hoithanhvuonnhoaz.com