Giê-rê-mi 29:10-14
Bấy giờ các con sẽ kêu cầu Ta, chạy đến cầu khẩn Ta, và Ta sẽ nhậm lời các con. — Giê-rê-mi 29:12
Tổng thống Hoa Kỳ Franklin D. Roosevelt thường phải chịu đựng những cuộc tiếp đón dài đằng đẵng tại Nhà Trắng. Có câu chuyện được kể lại, ông phàn nàn rằng không ai chú ý đến những gì được nói. Vì vậy, ông quyết định thử nghiệm tại buổi tiệc chiêu đãi. Với tất cả những ai di chuyển theo dòng người và bắt tay, ông nói: “Tôi đã giết bà tôi sáng nay”.
Các vị khách đã trả lời bằng những cụm từ như: “Thật tuyệt vời! Hãy tiếp tục phát huy. Xin Chúa phù hộ cho ngài”. Phải đến cuối hàng, khi chào đại sứ đến từ Bolivia, lời nói của ông mới thực sự được lắng nghe. Vị đại sứ thì thầm cách bối rối: “Tôi chắc rằng bà ấy xứng đáng với điều đó”.
Có bao giờ bạn tự hỏi liệu mọi người có thực sự lắng nghe hay không? Hoặc tệ hơn, có bao giờ bạn sợ Chúa không lắng nghe bạn không? Chúng ta có thể biết liệu mọi người có đang nghe hay không dựa vào câu trả lời hoặc việc giao tiếp bằng mắt. Nhưng làm cách nào chúng ta biết được Chúa có đang lắng nghe hay không? Chúng ta có nên dựa vào cảm giác? Hoặc xem cách Chúa phản hồi lời cầu nguyện của chúng ta?
Sau 70 năm lưu đày ở Ba-by-lôn, Đức Chúa Trời hứa đem dân sự của Ngài trở về Giê-ru-sa-lem và đảm bảo cho tương lai của họ (Giê. 29:10-11). Khi họ kêu cầu Ngài, Ngài lắng nghe (c.12). Họ biết rằng Đức Chúa Trời nghe lời cầu nguyện của mình vì Ngài đã hứa như vậy. Và điều tương tự cũng đúng với chúng ta (I Gi. 5:14). Chúng ta không cần phải dựa vào cảm giác hoặc chờ đợi dấu hiệu để biết rằng Chúa lắng nghe mình. Ngài đã hứa rằng Ngài sẽ nghe chúng ta và Chúa luôn giữ lời hứa của Ngài (II Cô. 1:20).
Có khi nào bạn cảm thấy Chúa không lắng nghe chưa? Vì sao bạn cảm thấy như vậy?
Lạy Chúa, cảm tạ Ngài đã lắng nghe lời cầu nguyện của con, mặc dù đôi lúc con nghi ngờ điều đó. Xin giúp con tin cậy lời Ngài hứa rằng sẽ luôn lắng nghe con.Con Tracy Campbellwww.hoithanhvuonnhoaz.com