“Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng ta đã phán với chúng ta tại Hô-rếp rằng: ‘Các ngươi ở trên núi nầy đã khá lâu.’” Phục Truyền 1:6.
Nếu Chúa cho phép chúng ta sống trên “đỉnh núi”, chúng ta sẽ không trải nghiệm thử thách, nhưng cũng không đạt đến những chiến thắng nữa.
Người Y-sơ-ra-ên đã tụ tập ở chân núi Hô-rếp là nơi Chúa phán bảo họ và ban luật của Ngài cho họ. Đó thật là một kinh nghiệm kinh hoàng! Lửa và khói che phủ ngọn núi kinh khủng đó; rồi sấm sét nổi lên, và tiếng kèn vang dậy xé không gian trong một cảnh tượng ghê gớm! Đất ở chân núi dao động và dân chúng run lên vì kinh sợ (Xuất Ai-cập 19:16-25).
Mặc dù dân Chúa cần tiếp cận với Ngài trong tình huống kinh hoàng như vậy, Chúa của họ không giải cứu họ khỏi đất Ai-cập để đem họ đến lập nghiệp chung quanh một ngọn núi ngay giữa sa mạc đâu. Chúa đã giải phóng họ để họ có thể chinh phục Đất Hứa. Chúa chỉ muốn bày tỏ quyền năng của Ngài đối với dân Chúa để họ có thể tin cậy Ngài trong những trận chiến chiếm đất Ca-na-an. Sau cùng, Chúa tuyên bố rằng họ đã ở lại nơi núi này khá lâu, đã đến lúc phải ra chiến trường.
Núi là nơi rất thích hợp để dựng lều trại. Phi-e-rơ, Gia-cơ và Giăng đã chuẩn bị ở lại trên Núi Hoá Hình với Chúa Giê-xu, nhưng Chúa biết một đứa bé bị quỷ nhập đang cần đến sự cứu giúp của họ ở chân núi (Ma-thi-ơ 17:4, 14-18).
Nhiều khi Chúa nhân từ cung cấp cho bạn một kinh nghiệm ‘trên đỉnh núi’ như thế. Những lúc đó xẩy ra dưới nhiều hình thức: trong lúc bạn đang một mình với Chúa, trong một hội đồng, khi đang đọc một cuốn sách, hay ngay trong một buổi hiệp nguyện. Bạn ước mong có thể được cả đời còn lại để hưởng những phút giây hạnh phúc nhất với Chúa. Nhưng nên nhớ rằng, những cuộc hội ngộ “trên đỉnh núi” là phương cách Chúa dùng để bồi dưỡng bạn chuẩn bị cho những chiến trận đang chờ đợi dưới chân núi.
(Sưu tầm)
www.hoithanhvuonnhoaz.com