Mi-chê 6:6–8
Và bước đi cách khiêm nhường với Đức Chúa Trời ngươi. — Mi-chê 6:8.
Mỗi ngày tôi đều thấy cô ấy đón bình minh. Cô ấy thường xuyên đi bộ nhanh ở khu của chúng tôi. Khi chở các con đến trường, tôi sẽ thấy cô ấy có mặt ở ven đường. Đeo tai nghe cỡ lớn và mang vớ sặc sỡ cao tới đùi, cô bước đi với chuyển động nhịp nhàng giữa cánh tay và bàn chân, luôn luôn có một bàn chân chạm đất.
Môn thể thao này khác với chạy nhanh hay chạy bộ. Khi đi bộ nhanh, bạn cần phải kiềm chế có chủ đích, kiểm soát xu hướng tự nhiên của cơ thể là chạy. Dù trông không phải như vậy, nhưng hoạt động này cũng cần rất nhiều năng lượng, sự tập trung và sức lực như khi chạy nhanh hay chạy bộ. Nhưng nó được kiểm soát.
Sức lực được kiểm soát – đó chính là mấu chốt. Sự khiêm nhường theo Kinh Thánh, giống như môn đi bộ nhanh, thường được xem là yếu đuối. Nhưng sự thật không phải vậy. Sự khiêm nhường không phải là giảm bớt sức mạnh hay khả năng của chúng ta, nhưng để chúng được kiểm soát giống như cánh tay, đôi chân và bàn chân được điều khiển bởi tâm trí của người đi bộ nhanh buổi sáng sớm ấy.
Cụm từ “bước đi cách khiêm nhường” của Mi-chê như lời kêu gọi chúng ta kiềm chế xu hướng chạy trước Chúa của mình. Ông nói hãy “làm điều công chính, ưa sự nhân từ” (6:8), và điều này có thể dẫn đến mong ước làm điều gì đó và làm thật nhanh chóng. Điều đó cũng đúng thôi bởi vì có quá nhiều bất công trong thế giới của chúng ta. Nhưng chúng ta phải để Chúa kiểm soát và điều hướng. Mục tiêu của chúng ta là nhìn thấy ý muốn và mục đích của Chúa được thành tựu trong buổi ban đầu của vương quốc Ngài trên đất.
Bạn đã “chạy trước Chúa” trong trường hợp nào? Bạn thường xem sự khiêm nhường là mạnh mẽ hay yếu đuối? Vì sao?
Chúa ơi, thật không dễ dàng để bước đi với Ngài cách khiêm nhường. Xin rèn luyện con, để những bước chân của con được nhịp nhàng với Ngài và ý muốn Ngài.
John Blasewww.hoithanhvuonnhoaz.com